"Huyên Huyên, Quân Vũ!" 
Ngôn Cảnh Vân lả lướt đi đến. Tối nay cô ta mặc một bộ lễ phục màu vàng nhạt trông khá gợi cảm, gương mặt trang điểm tinh tế, mái tóc được chải gọn gàng để qua một bên, trên tay cô ta là hai ly rượu vang đỏ thẫm. 
"Hai người cũng tham dự tiệc của tổng giám đốc Nhan phải không? Lúc chiều chị có nhìn thấy Huyên Huyên nhưng em đi nhanh quá, làm chị không kịp gọi." 
Ngôn Cảnh Vân cười ngọt. 
Ngôn Cảnh Huyên ghét nhất là bộ dạng thảo mai này của cô ta. Mỗi lần muốn làm chuyện xấu với cô thì y như rằng cô ta sẽ giả tạo thân thiện đến mức sởn gai óc. 
Không ít lần cô đã chịu thiệt vì dáng vẻ này của cô ta ở nhà họ Ngôn. 
"Gọi làm gì? Chúng ta cũng đâu phải là chị em thân thiết gì đâu nhỉ?" 
Ngôn Cảnh Huyên cười nhạt hỏi. 
"Sao lại không thân chứ? Huyên Huyên, em là em gái của chị, dĩ nhiên chúng ta là chị em thân thiết rồi. Em nói có đúng không em rể?" 
Ngôn Cảnh Vân dùng ánh mắt đa tình nhìn sang Diệp Quân Vũ, cô ta không hề che giấu sự si mê trong ánh mắt đó khiến Ngôn Cảnh Huyên thấy rất buồn nôn. 
Nếu đã mê luyến Diệp Quân Vũ như vậy thì sao từ đầu không gả cho hắn đi? 
"Vợ tôi nói thế nào thì là thế ấy. Chúng tôi không thân với chị!" 
Diệp Quân Vũ lạnh nhạt. 
Hắn chán ghét đối diện với loại người như Ngôn Cảnh Vân, ban đầu là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-phat-hien-toi-om-con-bo-tron/2726460/chuong-37.html