"Tôi có thể đợi!" Diệp Quân Vũ mỉm cười: "Tôi có thể đợi em yêu tôi. Nếu như trong hai năm tôi không thể khiến em có tình cảm thì tôi cũng sẽ buông tay. Tuyệt đối không dùng uy quyền của mình bức ép em ở bên tôi." 
"Tại...tại sao? 
Trong lòng của Ngôn Cảnh Huyên khi nghe câu này của Diệp Quân Vũ có một dự cảm, mà dự cảm đó cho dù có nằm mơ trăm ngàn lần thì cô cũng không dám tưởng tượng ra. 
"Vì tôi có tình cảm với em. Mặc dù không em là từ khi nào nữa." 
Diệp Quân Vũ thẳng thắng thừa nhận. 
"..." 
Quả nhiên như cô đã nghĩ, Diệp Quân Vũ thực sự có tình cảm nam nữ với cô. Ngôn Cảnh Huyên nghe xong im lặng, gần đây cô gặp quá nhiều chuyện nên tin tức này khiến cô không thể nào tiếp nhận nổi nữa. 
Chắc là cô đành để hắn chịu thiệt thêm một thời gian. 
"Đừng gấp, cũng đừng tự ép buộc mình chấp nhận. Tôi nói rồi, tôi có thể đợi em!" 
"..." Ngôn Cảnh Huyên: "Quân Vũ... tôi... bây giờ tôi không thể cho anh hứa hẹn, chuyện của cô nhi viện đang là cú sốc với tôi. Tôi vẫn còn chưa biết đến khi nào mới vượt qua được nữa... cho nên chuyện tình cảm..." 
"Cứ thuận theo tự nhiên đi. Em đói không? Tôi nói nhân viên mang đồ ăn cho em nhé!" 
"Ừm..." 
(...) 
Tâm trạng của Ngôn Cảnh Huyên phức tạp, cô trằn trọc cả đêm không thể nào chợp mắt, lại sợ bản thân gây ra tiếng động quá lớn nên chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-phat-hien-toi-om-con-bo-tron/2726398/chuong-70.html