"Yên Yên, tối nay em muốn ăn gì, tôi nói nhà bếp chuẩn bị món cho em." 
Phó Thần dịu giọng nói khi thấy Lâm Ngọc Yên đi ra từ phòng ngủ của văn phòng, cả hôm ngày hôm nay cô quanh quẩn ở đây, chăm chú đọc sách đến ngủ quên. 
"Không phải anh có thể tự quyết định sao? Anh còn hỏi tôi làm gì?" 
Lâm Ngọc Yên lạnh nhạt ngồi xuống ghế, cô tự rót cho mình một tách trà rồi uống cạn. 
"Tôi tôn trọng ý muốn của em!" 
"Tôn trọng ý muốn của tôi?" Lâm Ngọc Yên ngẩng mặt đối diện với Phó Thần, cười khẩy: "Anh luôn quyết định mọi chuyện thay tôi, đó là tôn trọng ý muốn của tôi sao? Anh dùng chuyện của anh tôi uy hiếp tôi cũng là tôn trọng ý muốn của tôi à? Phó Thần, anh có thấy bản thân anh nói chuyện rất buồn cười không?" 
"Tôi không thấy buồn cười, Yên Yên, em đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi. Đối với em tôi đã dùng quá nhiều kiên nhẫn rồi!" 
Phó Thần lạnh nhạt, suốt hai hôm nay Lâm Ngọc Yên cứ muốn đói chọi với hắn, hắn có làm gì cũng không vừa ý của cô, chuyện của Lâm Đình Vũ không phải hắn giải quyết theo ý cô rồi à? Hắn còn tự hạ mình năn nỉ, chiều chuộng cô hết lòng, cô còn có gì không hài lòng với hắn nữa? 
"Tôi cũng không cần anh có kiên nhẫn với tôi." Lâm Ngọc Yên nói: "Anh thả anh tôi ra, chúng ta xem như không còn quan hệ!" 
"Không còn quan hệ? Em nói nghe hay quá nhỉ?" Phó Thần rời khỏi bàn làm việc, tiến đến gần Lâm Ngọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-ngay-nao-cung-ghen/355397/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.