"Vợ cũ của tôi, không biết em có chuyện gì muốn gặp tôi?" 
Phó Thần trong lòng biết rõ nhưng vờ như không biết thấp giọng hỏi Lâm Ngọc Yên ngồi ở sofa phòng làm việc. Hắn cặm cụi làm việc giống như không rất bận rộn. 
"Phó tổng, tôi muốn anh trả ân tình cho tôi!" 
Lâm Ngọc Yên không vòng vo đi thẳng vào vấn đề, cô biết bản thân đang bị Phó Thần đùa cợt nhưng không muốn chấp nhất với hắn. Khó khán lắm hắn mới chịu gặp cô, cô không muốn vì chuyênh khác làm lãng phí thời gian. 
"Ân tình?" Phó Thần tỏ ra kinh ngạc, hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Ngọc Yên: "Vợ cũ của tôi, tôi nợ ân tình gì của em?" 
"Ân tình cứu mạng." Lâm Ngọc Yên không ngại đóng kịch cùng hắn. Cô không tin Lưu Tùng chưa từng nói gì về chuyện cô cứu mạng hắn, nếu hắn cố tình quên thì cô sẽ nhắc hắn nhớ: "Mấy hôm trước Phó tổng bị ám sát là tôi đưa anh đến bệnh viện, có Lưu quản gia làm chứng!" 
"Ồ!" Phó Thần càng tỏ ra ngạc nhiên giống như mới nghe thấy chuyện này lần đầu: "Thì ra tôi được vợ cũ của mình cứu à? Cảm ơn em nhiều nhé!" 
"Phó tổng không cần cảm ơn, chỉ cần anh trả ơn đó cho tôi là được!" 
"Ồ, em muốn tôi trả ơn cho em thế nào? Mua túi xách, mua nhà, mua xe hay lấy thân tôi báo đáp?" 
"Tôi không cần những thứ đó!" 
"Vậy em cần gì?" 
"Tôi muốn anh nói với bên cảnh sát thả anh trai tôi ra. Anh ấy vô tội!" 
Lâm Ngọc Yên cố gắng kiềm chế để không thất lễ như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-ngay-nao-cung-ghen/277607/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.