Trên đường đến cục cảnh sát Phó Đình Viễn nói Chu Mi gọi điện thoại cho Thẩm Dao, bảo cô ta đến cục cảnh sát.
Thẩm Dao ở đầu dây kinh ngạc hỏi: “Đình Viễn bảo tôi đến cục cảnh sát? Có chuyện gì hả?” Chu Mi liếc mắt trả lời: “Tôi cũng không biết, đây là sếp phân phó cô chỉ cần qua là được.”
“Ồ được rồi.” Thẩm Dao cúp điện thoại.
Thẩm Dao luôn tỏ ra vô tội, nhưng Chu Mi không hiểu sao lại tin chuyện này là do cô ta sai khiến.
Phó Đình Viễn cùng Chu Mi đến cục cảnh sát,anh vừa bước vào phòng họp liền nhìn thấy Du Ân rũ mắt ngồi ở một góc.
Chiếc áo sơ mi rộng phủ kín cơ thể cô, nhìn cô rất nhỏ nhắn khiến cho người ta thương tiếc.
Vành mắt và chóp mũi đều đỏ ửng, vừa nhìn là biết đã khóc.
Sắc mặt cô cũng không tốt, Phó Đình Viễn liếc mắt một cái đã nhìn thấu tâm tư của cô, giờ phút này cô vì bản thân đã liên lụy Chu Dật nên mới ủ rũ.
Nghĩ đến mình đã dặn đè chuyện này xuống, trong lòng anh cuối cùng cũng thoải mái một chút.
Nếu đã không gánh nổi hậu quả, vậy thì đừng có hễ mỗi lần gặp chuyện thì đi tìm người đàn ông khác giúp đỡ, còn không phải là anh là người đến khắc phục hậu quả cho cô. *:)??*
Chu Dật đang bị quản lý giáo huấn, Phó Đình Viễn nhìn thấy cậu ta vẻ mặt không phục kia thì tức giận.
Cái gọi là xúc động trẻ tuổi chính là đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-muon-theo-duoi-toi/2854065/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.