Du Ân chẳng buồn để ý tới Phó Thiến Thiến, ngồi nhấm nháp cà phê một cách tao nhã cùng với Tô Ngưng.
Cô không muốn phiền phức không có nghĩa là Phó Thiến Thiến không tìm cô gây sự.
Thấy Du Ân hoàn toàn không đếm xỉa tới thì cô ta đứng chống nạnh trước bàn của Du Ân với Tô Ngưng, mở mồm chế giễu: “Ui cha, mới ra nước ngoài có một năm đã biến thành kẻ điếc rồi à?”
Phó Thiến Thiến đã quen thói kiêu ngạo,độc miệng ở trước mặt Du Ân, nên đã hoàn toàn quên mất rằng Du Ân đã ly hôn với Phó Đình Viễn thì Du Ân sẽ không còn một chút quan hệ nào với cô ta cả, đương nhiên cũng không dễ dàng tha thứ cho cô ta như trước nữa.
Du Ân vẫn yên vị ở chỗ của mình, giương mắt nhìn Phó Thiến Thiến, thản nhiên nói " Đúng là tôi có thay đổi, nhưng cô Phó đây thì không có chút thay đổi nào đâu.”
Du Ân nhìn chằm chằm khuôn mặt kiêu ngạo của Phó Thiến Thiến rồi nói một câu: “ Cô vẫn luôn làm người ta chán ghét!!”
“Cô…” Phó Thiến Thiến đã quen với việc Du Ân nhường nhịn, hoàn toàn không ngờ rằng Du Ân lại không khách khí mắng cô ta như vậy.
Lại còn mắng trước mặt rất nhiều người của đoàn làm phim, làm cô ta mất hết cả mặt mũi.
Phó Thiến Thiến tức giận đến mức cả khuôn mặt cũng vặn vẹo, không kiềm chế được mà cầm lấy cốc cà phê hất về phía Du Ân.
Nếu người làm cho cô ta xấu hổ hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-muon-theo-duoi-toi/2853994/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.