Ở cửa lớn khách sạn, Lương Hạnh cầm balo xuống xe.
Chắc là do nhận được tin nhắn của cô, Hướng Hoành Thừa đã đợi sẵn ở bên dưới, nhìn thấy cô bình an vô sự, anh mới thở phào một hơi: “Hạnh.”
“Xin lỗi đàn anh, khiến anh lo lắng rồi.” Lương Hạnh nhìn anh cười ngại ngùng.
“Không sao thì tốt rồi.” Hướng Hoành Thừa cười dịu dàng, không kìm được đưa tay lên xoa đầu cô.
Triệu Mịch Thanh vừa xuống xe lại nhìn thấy một màn thân thiết như vậy, vốn dĩ còn muốn nói với cô thêm vài câu nữa nhưng lúc này đã hết tâm trạng, ánh mắt anh tối đi, không mạnh không nhẹ đóng cửa xe lại, ném chìa khóa xe cho nhân viên khách sạn, sải bước vào khách sạn.
Lương Hạnh ngơ ra, bất giác mở miệng kêu lên: “Triệu…”
Mới chỉ kịp nói ra một chữ, người đàn ông đến đầu cũng không ngoảnh lại đã đi rất xa rồi.
Lương Hạnh mấp máy môi, trong lòng cảm thấy có chút kỳ lạ.
Hướng Hoành Thừa nhìn theo bóng người đàn ông rời đi, do dự hỏi: “Em… cãi nhau với anh ta trên đường về à?”
Tâm trạng của Lương Hạnh đột nhiên trở nên không tốt, buồn bã lắc đầu: “Không có.”
Chỉ là ăn một bữa cơm, chắc là do… anh chưa ăn no mà thôi.
Hướng Hoành Thừa tưởng rằng cô mệt rồi, dịu dàng nói: “Em cũng mệt rồi, trở về nghỉ ngơi đi.”
Xuyến Chi đã ngủ rồi, cho nên Lương Hạnh chỉ chào hỏi với Hướng Hoành Thừa một tiếng rồi trở về phòng mình, cô ngâm mình trong phòng tắm, suýt chút nữa thì ngủ quên trong đó.
Quấn khăn tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-duoi-toi/1182933/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.