Lương Hạnh nghĩ lại thì cảm thấy bản thân rất ngu, một người đàn ông không yêu cô thì làm sao lại muốn có con được chứ, cô làm bao nhiêu kế hoạch cũng không thành công, nếu không có con, sẽ không thể trở thành một gia đình hoàn chỉnh.
“Anh sợ không đủ nên viết bảy tỷ rưỡi.” Hướng Hoành Thừa lấy chi phiếu đưa cho Lương Hạnh.
Lương Hạnh cũng không làm ra vẻ, cầm lấy, sau khi xác nhận xong thì lấy giấy viết trong túi xách ra, viết giấy nợ đưa cho Hướng Hoành Thừa: “Đàn anh, em sẽ cố gắng trả hết cho anh trong vòng một năm.”
“Số tiền này với anh cũng chỉ là số nhỏ mà thôi.” Hướng Hoành Thừa trả giấy nợ về, cười nói: “Huống chi ông ấy cũng là thầy của anh, số tiền này em trả lúc nào cũng được, không cần gấp.”
“Không được, nếu anh không nhận lấy giấy nợ, em sẽ không mượn số tiền này.” Thấy Hướng Hoành Thừa như vậy, Lương Hạnh dứt khoát đẩy chi phiếu về, kiên định.
Hướng Hoành Thừa đành phải xếp giấy nợ lại cất vào ví: “Vậy anh nhận, nhưng mà không cần trả lãi đâu.”
Lương Hạnh còn đang định nói gì đó, Hướng Hoành Thừa lại kịp lúc chặn lời cô, cười nói: “Nếu như em thật sự băn khoăn, không bằng em dạy Xuyến Chi học chữ đi, coi như trả tiền lời, bé không thích đi nhà trẻ cho lắm.”
Lương Hạnh suy nghĩ một chút rồi đồng ý: “Được thôi, dù sao ngày xưa em cũng học khá giỏi.”
“Đương nhiên, người đầu tiên của tỉnh ra đỗ vào đại học Bắc Kinh mà!” Hướng Hoành Thừa cũng cười nói.
Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-duoi-toi/1182918/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.