Triệu Mịch Thanh vén tay áo sơ mi lên, lộ ra cánh tay thon gầy: "Bữa tối nay để tôi làm."
"Tạp dề." Lương Hạnh nhón chân lấy tạp dề treo trên kệ xuống, định mặc lên cho anh: "Áo sơ mi của anh màu trắng, nếu để dầu bắn lên thì sẽ rất khó giặt."
Triệu Mịch Thanh nhìn cô một cái rồi xoay người lại, Lương Hạnh nhanh chóng buộc tạp dề cho anh, bởi vì hai người đều phải làm việc nhà nên lúc trước mua cô chọn tạp dề lớn hơn một size so với mình, nhưng anh cao quá nên buộc vào trông có vẻ hơi buồn cười.
Lương Hạnh cũng không ra ngoài, mà đứng dựa ở cửa phòng bếp nhìn dáng vẻ bận rộn của anh, đàn ông có phong độ, khí chất thì dù có làm việc nhà cũng cực kỳ bắt mắt: "À mà sao hôm nay anh lại về?"
Dù khi kết hôn hai người đã thỏa thuận cả rồi, trừ khi Triệu Mịch Thanh đi công tác xa, không thì chủ nhật nào cũng phải về nhà, nhưng hôm qua anh đã về rồi nên Lương Hạnh tưởng hôm nay chắc anh sẽ không về nữa.
Triệu Mịch Thanh cũng không quay đầu lại, bận rộn rửa rau: "Hôm nay là chủ nhật."
"Ồ." Ánh mắt Lương Hạnh ảm đạm đi, quả nhiên, nếu không vì thỏa thuận trong hợp đồng, thì cho dù đây là nhà của anh thì anh cũng không về đâu nhỉ.
"Buổi sáng cô gọi điện thoại cho tôi có chuyện gì sao?" Triệu Mịch Thanh hỏi, tiện thể giải thích: "Trợ lý nghe điện thoại, nói có người tìm tôi, tôi tìm trong điện thoại di động mới phát hiện là cô gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ly-hon-chong-cu-luon-muon-theo-duoi-toi/1182910/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.