Chương hiện đại: Thất tịch
*
Vùng nông thôn vắng vẻ thường được nhiều loài động vật nhỏ ghé thăm.
Một ngày nọ, một con én bị thương ở cánh rơi xuống vũng bùn trước nhà.
Thương Nguyệt vốn đang tắm ở bể bơi phía sau nhà thì nghe thấy tiếng nước bắn tung tóe. Giây tiếp theo, "ầm" một tiếng, nàng nhảy lên khỏi mặt nước, chiếc đuôi cá khổng lồ biến thành hai chân người thon thả, loạng choạng chạy đến trước nhà, vớt con én ra khỏi vũng bùn.
Vân Khê đội chiếc mũ rơm, từ sau vườn chậm rãi đi đến trước phòng, nhìn thấy Thương Nguyệt đang ôm một chú chim én tròn trịa, khẽ nhướng mày: "Béo quá, nên nướng hay hầm đây?" Giọng điệu mang theo một chút hài hước.
Thương Nguyệt a a a a một tràng, bày tỏ sự phản đối của mình, rồi bắt đầu lẩm bẩm điều gì đó về "con người và thiên nhiên", "hòa hợp", "chung sống"...
Đây là những từ nàng học được từ các bộ phim tài liệu như "Thế giới động vật" và "Con người và thiên nhiên".
Vân Khê mỉm cười, lại xoa đầu nàng: "Tại sao lúc đi săn không nghe em nói phải sống hoà hợp với thiên nhiên nhỉ?"
Thương Nguyệt a a vài tiếng, không nói tiếng người.
Nàng không có nhiều từ vựng tiếng Trung, không thể nói chuyện với cô.
Nhưng cô sẽ không a a được, nàng có thể a a a a để phản bác lại.
Thật ra nàng không thích chim lắm, nhưng hầu hết các loài chim ở thế giới loài người đều rất nhỏ. Một con nhỏ, ôm trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-lac-tren-dao-hoang-va-duoc-nang-tien-ca-nhat-ve-my-nhan-ngu/3646056/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.