Thương Nguyệt ngậm môi dưới như ngậm một viên kẹo, nhẹ nhàng liếm.
Hương thơm của cây xô thơm và đại dương phả vào mặt cô, cảm giác mềm mại trơn trượt rõ ràng đến mức toàn thân Vân Khê trở nên cứng đờ, các ngón chân không khỏi cong lên.
Thương Nguyệt sợ đè nặng Vân Khê, vừa hôn môi vừa dang rộng hai tay, đỡ người cô, vuốt ve chóp mũi cô đầy trìu mến, nhìn thẳng vào cô bằng đôi mắt xanh trong veo, phát ra những tiếng a a a a, như thể đang chờ đợi lời khen ngợi của cô.
Cô bị đè dưới thân Thương Nguyệt, không cảm thấy nặng nề gì, chỉ cảm thấy hai chân mình quấn chặt quanh đuôi Thương Nguyệt, cảm nhận được sự chạm vào cứng rắn và lạnh lẽo của lớp vảy.
Cảm giác lạnh lẽo và ẩm ướt trên môi vẫn còn, cô hỏi: "Cô học ở đâu thế?"
Điều này giống như biết rõ còn cố hỏi.
Cô nhóc này ban ngày nhìn thấy hành động hôn của con khỉ trên cây nên đã học hỏi và áp dụng lên cơ thể cô.
Thương Nguyệt há miệng, phát ra tiếng 'chi chi chít chít'.
Đây là tiếng kêu ban ngày của loài khỉ, nàng có khả năng bắt chước lời nói của các loài động vật khác và có thể bắt chước gần giống như đúc.
Nàng trả lời câu hỏi của Vân Khê một cách nghiêm túc.
Nói xong, nàng lại ấn môi mình vào môi Vân Khê.
Nàng không có động tác gì nữa, chỉ bám víu, hoặc liếm, cũng không biết nhắm mắt lại như thế nào. Nàng nhìn thẳng vào Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-lac-tren-dao-hoang-va-duoc-nang-tien-ca-nhat-ve-my-nhan-ngu/3325575/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.