Con quái vật ngồi xổm trên cành cây cũng phát ra một tiếng hét.
Gần như ngay lúc Vân Khê hét lên, Thương Nguyệt đã cúi người xuống, ôm chặt lấy cô, lùi lại nửa bước.
Thương Nguyệt ngẩng đầu nhìn vật kia, phát ra một tiếng dọa nạt.
Quái vật mặt trắng ngồi xổm trên cây có gương mặt cực kỳ xấu xí, miệng lồi, mũi dài, mắt đậu xanh, má trắng sữa, mũi đen, cơ thể toàn lông đen.
Nghe thấy tiếng Thương Nguyệt kêu, chiếc đuôi của nó xù lông lên, lập tức đứng dậy nhảy lên nhảy xuống giữa các cành cây, có những cành cách nhau vài mét, có thể dễ dàng nhảy qua.
Sau vài lần nhảy và leo trèo, nó biến mất.
Thương Nguyệt a a a a an ủi Vân Khê.
Vân Khê vẫn còn sợ hãi.
Đó là một con khỉ...
Con khỉ cực kỳ xấu xí!
Cũng may nó không hung hãn, có vẻ cũng không lớn gan lắm, khi cô hét lên, nó cũng sợ hãi hét theo.
Vân Khê lau mồ hôi không tồn tại trên trán, rút một chiếc lá lớn, bất chấp cơn mưa phùn nói với Thương Nguyệt: "Được rồi, tôi không sao đâu. Chúng ta tiếp tục đi thôi, con khỉ đó... chắc không phải mối đe dọa gì đâu."
Nó không đe dọa đến con người hay tiên cá nên Thương Nguyệt đã để nó đi.
Đương nhiên, cũng có khả năng Thương Nguyệt không thể trèo cây, không bắt được nó...
Thương Nguyệt a a vài tiếng, không biết mình đang nói gì.
Có lẽ là những từ mà nàng không thể diễn đạt bằng ngôn ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-lac-tren-dao-hoang-va-duoc-nang-tien-ca-nhat-ve-my-nhan-ngu/3316817/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.