Vân Khê cũng cố gắng nhặt một số rác có thể sử dụng dọc theo bờ biển.
Đại dương sẽ trôi chất thải của con người đến các hòn đảo khác nhau, mắc kẹt trên các bãi biển.
Nhưng cô đã đi bộ rất lâu và không nhặt được bất kỳ đồ vật nhân tạo nào.
Nàng tiên cá đi theo Vân Khê, nhặt được rất nhiều vỏ sò và ốc xà cừ.
Mỗi lần nhặt được thứ gì đó mà nàng cho là đẹp, nàng đều đưa cho Vân Khê xem.
Nếu Vân Khê mỉm cười với nàng, nàng sẽ đưa vỏ sò cho Vân Khê. Nếu Vân Khê không cười, nàng sẽ ném vỏ sò sang một bên.
Vân Khê là người rất không thích cười, cho nên không sưu tập nhiều vỏ sò, mỗi ngày chỉ lấy một hai cái, lấy xong lại mang về hang khô, cất vào cạnh góc nơi cô thắt dây để đếm.
Trong nửa tháng qua, Vân Khê đã quan sát thấy, khi mặt trời chiếu sáng, nàng tiên cá không thể ở trên bờ quá lâu, gần như nửa tiếng đã phải uống nước và lăn lộn trong nước.
Giống như con người, nàng tiên cá chỉ có thể uống nước ngọt, khi bị nắng mặt trời chiếu vào, nàng chỉ đi bơi và chơi đùa ở những dòng sông nước ngọt, lặn xuống biển chỉ vì một lý do duy nhất là đi săn.
Dù trời rất nóng nhưng nàng vẫn cùng Vân Khê đi dạo trên bãi biển.
Bình thường khi Vân Khê đi dạo trên bãi biển, nàng bơi ở vùng nước biển gần đó, nhìn thấy những chiếc vỏ sò xinh đẹp trên bãi biển, nàng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-lac-tren-dao-hoang-va-duoc-nang-tien-ca-nhat-ve-my-nhan-ngu/2789062/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.