Bóng trắng vụt qua, Vân Khê đứng dậy, đảo mắt nhìn cành lá rậm rạp xung quanh, nhưng không phát hiện được gì.
Có lẽ nào mình bị hoa mắt rồi?
Nhưng cô nhìn thấy rõ ràng một thứ màu trắng, có lông, hình như không phải trắng tinh, hoa văn có chút lốm đốm...
Đối phương nhanh chóng biến mất trong rừng rậm, Vân Khê cũng không thể nhớ lại thêm được bất kỳ điều gì.
Cô đứng đó một lúc, không còn nghe thấy động tĩnh gì nữa.
Cô ngồi xuống, tiếp tục nướng cá.
Nếu có sói rừng, hổ báo hay con vật nào từ trong rừng đi ra, chúng sẽ ăn thịt cô chỉ trong một cú cắn.
Một cái chết không đau đớn, không cần lo lắng về việc làm sao sống sót...
Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, Vân Khê chợt nhận ra tinh thần mình đang sa sút.
Cô lắc đầu tự cảnh cáo mình, đừng nghĩ như vậy, đừng nghĩ như vậy nữa, nếu kiên trì thì nhất định sẽ quay về xã hội văn minh được.
Vân Khê nhìn chằm chằm ngọn lửa nhảy múa, chuyển hướng sự chú ý của mình, nghĩ xem nên làm loại lò đá nào bên cạnh miệng cá sấu. Làm thế nào để lưu trữ một đống củi? Có thể chế tác một cái mồi lửa được không? Thuận tiện để đốt lửa.
Sau vài phút, da cá chuyển sang màu nâu, thịt cá hơi sền sệt, có mùi thơm.
Cô dùng dao găm cắt vài miếng nhỏ, thổi thổi rồi cho vào miệng.
Trong miệng, đầu tiên cô cảm nhận được độ giòn nhẹ của da cá, sau đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-lac-tren-dao-hoang-va-duoc-nang-tien-ca-nhat-ve-my-nhan-ngu/2789057/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.