Vừa mở nồi ra, mùi hương bá đạo của cơm nhanh chóng tràn ngập trong không khí, công kích vị giác mẫn cảm của mọi người, tiếng nuốt nước miếng liên tục vang lên.
Nàng làm món cơm dưa muối, kết hợp thịt muối cùng cải xanh, hạt cơm sáng bóng, tựa như tác phẩm nghệ thuật.
Múc một thìa mỡ lợn khuấy đều, lại càng thơm đến tận xương tủy.
Lý phó đội là người đầu tiên xông tới, đưa cái chén lớn về phía trước, "Múc cho ta một chén lớn, đầy ụ."
Múc cơm là công việc của Mộc nhị gia, đám quan sai ai nấy đều tranh nhau vây quanh, trông giống như một đám quỷ chết đói đầu thai.
Đội phó Lý ăn cơm dưa muối nóng hổi, không khỏi rơi lệ.
Vừa có vị ngọt của thịt muối, lại có rau xanh thanh mát, hạt gạo mềm mại thơm nồng, trộn lẫn mùi mỡ lợn, phảng phất tỏa ra ánh sáng nhu hòa, đây là một món ăn có thể an ủi linh hồn.
Tằng đại nhân nhìn hắn một cách kỳ quái, "Làm sao vậy?"
"Vừa nghĩ đến việc sau này không được ăn cơm ngon như vậy, ta liền muốn khóc."
Tằng đại nhân:… có bệnh!
Nhưng mà, trù nghệ của Mộc Tam tiểu thư thật sự nhất tuyệt.
Nguyên liệu nấu ăn đơn giản nhưng thật sự lại tạo ra ảo giác như một bàn tiệc lớn, hương vị tươi ngon, ăn rồi còn muốn ăn nữa, dạ dày đặc biệt thỏa mãn.
Chết tiệt, sao có thể ăn nhanh như vậy chứ? Vừa cho vào miệng liền nuốt xuống luôn sao? Lão Lý, ngươi đã ăn tới chén thứ mấy rồi?
Hắn cũng không tự chủ được mà tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-day-dia-vi-cua-ta-cuc-cao/3912240/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.