Tâm tư Mộc lão thái thái đều ở trên người tiểu nhi tử bị thương, nghe vậy liền hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái: "Ăn, chỉ biết ăn, ăn ít đi một bữa cũng lại không chết."
Thái độ hung dữ của bà khiến cho đứa nhỏ bị dọa khóc, "Oa."
Hắn vừa khóc, những đứa bé khác cũng khóc theo, trong lúc nhất thời căn phòng ngập tràn tiếng la khóc chói tai của đám trẻ con.
Mộc lão thái thái cực kỳ đau đầu, gọi trưởng tôn tới: "Được rồi, Tử Phượng, dẫn bọn nhỏ đi tới giường chung cách vách ăn, đừng có náo loạn ở đây."
"Vâng." Mộc Tử Phượng như được đặc cách, khẩn cấp ôm nhi tử ra ngoài, những người khác nhanh chóng đuổi theo.
Cháu chắt rời đi không còn ai, ngay cả con cháu tam phòng đang khóc rống cũng chạy sạch, chỉ để lại nữ quyến hai phòng.
Phần lương khô do người thân đưa tặng còn chưa ăn hết, mỗi người hai cái bánh bao cùng một chén nước ấm, coi như xong việc
Tiểu đậu đinh trong ngực nhìn hắn một cách đáng thương, "Phụ thân, con muốn ăn thịt."
"Ta cũng muốn ăn." Mộc Tử Phượng chán nản nói, nhưng tiền đều nằm trong tay lão thái thái.
Sau khi lão thái thái trải qua trận đại biến này, bà đặc biệt coi trọng bạc, cực kỳ keo kiệt, ai cũng không thể lấy được tiền trong tay bà, thậm chí bà còn không muốn tốn thêm chút tiền để ở phòng tốt.
Tuy vậy nhưng cũng không thể cường ngạnh cướp đoạt.
Người khác đều có thể rời đi, những Mộc đại phu thì lại không được, lúc này cũng ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-day-dia-vi-cua-ta-cuc-cao/3912234/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.