Mộc Vãn Tình cũng ngồi vào, hai mẹ con ngồi vừa vặn, không gian không có quá chật chội.
Nàng cầm lấy một miếng bánh nướng rồi ngửi mùi, nhưng không chạm vào.
"Đến lúc đó chúng ta lại mua thêm mấy cái chăn trải ở phía dưới, sẽ giảm bớt cảm giác xóc nảy, còn có thể muốn ngủ liền ngủ, lại lợp một lớp vải dầu bao trùm trên đó, mưa cũng không sợ."
Bọn họ phải chạy tới Lương Thành trước tháng ba, mùa thu đến mùa xuân, càng đi về phía tây bắc sẽ càng rét lạnh, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ trước.
"Cũng phải chuẩn bị đồ mùa đông, mua thêm mấy bộ quần áo."
Nàng cần bạc, đã có!
Nàng cần phương tiện di chuyển, đã có!
Lại chuẩn bị thêm đầy đủ các loại vật tư, như vậy hành trình này sẽ không còn quá gian khổ. Chỉ không biết liệu có đủ bạc hay không? Về phần hai ca ca lui hôn để đổi lấy vật tư, không biết có thể thành hay không.
Nàng đã quen với chuyện nắm mọi quyền chủ động trong tay, không thể trông cậy vào người khác.
Nghe nàng an bài từng chuyện một, mọi người nhị phòng vốn đang hoảng loạn cũng đều bình tĩnh lại.
Bất tri bất giác, nàng đã trở tâm phúc của nhị phòng.
Mộc Nhị phu nhân cười cắt lời, "Ta biết làm y phục, giá mua y phục ở ngoài đều đắt hơn gấp mấy lần. Tiền của chúng ta cũng không nhiều, phải tính toán cẩn thận, thời điểm đến nơi rồi cũng phải dùng tới bạc để an bài."
Hiện tại để nàng ngồi trong xe la may y phục cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-day-dia-vi-cua-ta-cuc-cao/3912227/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.