Những người này đã dưỡng thành thói quen với việc nhị phòng cầu xin, vì cuộc sống sau này, nàng liền giúp bọn họ lập quy củ.
Mộc đại phu nhân tức giận công tâm, "Chúng ta là người một nhà, ngươi làm sao có thể nói chuyện tiền."
Không đợi nàng nói xong, Mộc Vãn Tình liền mất kiên nhẫn cắt đứt, "Không cần thì thôi."
Mộc đại gia lạnh lùng quát lớn, "Nhị đệ, ngươi quản nữ nhi ngươi, con buôn như vậy không giống con cháu Mộc gia, quả thực ô uế gia môn."
Mộc nhị gia là người thành thật, nếu ngươi chịu cầu, hắn rất dễ nói chuyện.
Nhưng hắn rất yêu thương con cái của mình, ngươi nói hắn thì được, nhưng nói con hắn thì không. "Ta không quản được."
Mộc Tử Phượng là đích tôn đại phòng, trong lòng rất bất mãn với Mộc Vãn Tình, "Chúng ta lấy đâu ra tiền"
"Vậy viết giấy nợ." Mộc Vãn Tình thản nhiên nói.
"Không có giấy bút." Mộc Tử Phượng có không ít tâm tư.
Mộc Vãn Tinh căn bản không tiếp lời của hắn, "Sai gia, giúp một việc."
Cai ngục rất vui khi giúp việc này, chính là cố ý gây khó dễ với đại phòng Mộc gia.
Không có cách nào, Mộc đại gia đành phải viết giấy nợ, dù sao, cũng chỉ là chiếu cho có lệ, không có ý định trả.
Mộc Vãn Tình cẩn thận gấp tờ giấy nợ lại, chậm rãi cất kỹ, lúc này mới lấy ra một viên thuốc từ trong hộp gấm.
"Ăn hay không tự mình quyết định, xảy ra vấn đề đừng tới tìm ta, tìm cũng vô dụng."
Tuy nói ra lời này, nhưng chọn lựa đặc biệt cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-day-dia-vi-cua-ta-cuc-cao/3912210/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.