Thanh âm lạnh lẽo của Mộc Vãn Tình vang lên, "Căn cứ theo luật pháp Đại Tề, một nữ gả nhị phu là phải chịu phạt, tổ mẫu, người và vị sai gia này có thù gì oán hận gì mà lại muốn hại sai gia người ta, ta đã có hôn ước trong người."
Cai ngục ngây ngẩn cả người, lập tức nổi giận không kiềm chế, "Lão thái bà, ngươi dám cố ý hại ta a, được, được lắm."
Lão thái thái nhà phú quý tâm nhãn rất nhiều, nhưng đây không phải là lý do nàng gây họa cho mình.
Sắc mặt người Mộc gia tái mét, xong đời.
Diêm Vương dễ trốn, tiểu quỷ khó chơi, đắc tội cai ngục trông coi bọn họ, cuộc sống có thể tốt đẹp được sao? Mộc lão thái thái hung dữ trừng mắt nhìn Mộc Vãn Tình một cái, "Đừng nghe nàng nói bậy, tiểu cô nương thẹn thùng, nàng chưa từng đính hôn."
Nói đen thành trắng, há mồm liền nói dối, ánh mắt cũng không chớp một cái, thủ đoạn tương đối tốt, không hổ là quán quân trạch đấu.
Đáng tiếc, Mộc Vãn Tình ghết nhất chuyện người khác tính kế mình.
"Ta đã đính hôn rồi, có hôn thư làm chứng." Mộc Vãn Tình trực tiếp chứng cớ lên, từ trong hộp gấm lấy ra một tờ hôn thư, lúc ấy nàng mang theo tất nhiên là vì lo lắng mọi phương diện. "Vị sai gia này, bánh bao trắng nõn trông rất ngon, nhưng cũng phải xem thử nhân bên trong có độc hay không?"
Cai ngục cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Mộc lão thái thái tràn ngập phẫn nộ, đây là cố ý đào hố cho hắn.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-luu-day-dia-vi-cua-ta-cuc-cao/3912204/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.