Khi biết được ba người đàn ông đang sắp tìm đến tận cửa, Lăng Châu không hề vội vã bỏ chạy.
Trước khi rời đi, cậu phải tạo ra một vài tình huống rối ren để cho những người đàn ông này thu dọn tàn cục—có như thế thì họ mới có thể chuyên tâm tập trung giải quyết lẫn nhau, từ đó không còn rảnh rỗi để truy cứu vị diện nữa.
Tính toán của Lăng Châu rất chu đáo, cậu chẳng hề có chút hoảng sợ với cục diện rối rắm sắp sẽ diễn ra.
Buổi sáng, Lăng Châu ăn hai bát hoành thánh nóng hổi; buổi trưa, Bùi Tư Niên đã làm món cơm niêu xúc xích nấm hương mà cậu yêu thích nhất; vào giờ trà chiều, Lăng Châu ăn một vài món tráng miệng và vài miếng bánh ngọt.
Đến giờ ăn tối, Lăng Châu không còn muốn đuổi anh đi nữa. Dù sao cũng là ăn đồ của người ta nên yếu thế, huống chi Lăng Châu lại còn ăn rất vui vẻ nữa cơ. Cậu dần quen với việc có Bùi Tư Niên ở bên cạnh.
Bùi Tư Niên thực sự là một người đàn ông đảm đang, anh biết nấu ăn, biết làm việc nhà, và điều quan trọng nhất là có thể nhận ra được cảm xúc của Lăng Châu, không hấp tấp đến gần khi Lăng Châu từ chối anh.
Anh luôn giữ một khoảng cách vừa đủ với Lăng Châu, không quấy rầy hay ép buộc. Âm thầm lặng lẽ mà khiến cho Lăng Châu quen với sự tồn tại của mình.
So với sự hung hăng mạnh mẽ của những người khác, Bùi Tư Niên trông có vẻ rất vô hại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lua-tinh-4-dai-lao-bon-han-den-cua-tim/2561975/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.