Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh
………..
Sau khi làm mưa làm gió, cái đợt giả vờ này nọ quá ư là phong cách, chung quy lúc đó tất cả mọi người đều cảm thấy cô đang giả vờ. Mỗi tội đáng sợ nhất là dù biết cô làm bộ nhưng tim đằng ấy vẫn đập rộn lên, mặt đỏ tới mang tai.
Bách Việt Linh Tê tự nhủ: Đây là con nhỏ cặn bã, là một tên bại hoại cặn bã, là một đứa chó má mặt dày, mày đừng để bị lừa.
Nhưng cô ta sờ vào mặt mình và hãy còn cảm thấy nóng.
Phấn khích chăng?
Phấn khích, bởi lẽ họ nhìn thấy ánh sáng của một thời đại.
Không phải vương tộc, không phải ba tông-giáo, không phải loại anh hùng cứu thế hay tên kiêu hùng mà nhà hiền triết thời nay dự đoán.
Cô là Trần A Điêu, một con quỷ bình thường cùng cực.
Khi suy nghĩ của mọi người như nước thủy triều, người Tam Quốc khắp thế giới này đang điên cuồng đưa năng lực niệm, A Điêu quay lại, kéo Côn Luân bỏ chạy.
Cứ như thế gấu trúc lớn yên tĩnh và nhã nhặn nhất bị cô cắm tay kéo chạy đi mất.
Đám người Ngư Huyền Cơ: “...”
.....
Tại Vu Sơn, người sáng lập trở về, truyền âm cho Bách Việt Mạc Sầu vài câu, người này lộ vẻ xấu hổ nhưng vẫn mang theo con gái mình chạy đến trước một sơn động.
“Đợi lát nữa con cứ nói theo những gì mẹ dạy.”
Bách Việt Linh Tê kháng cự, từ nhỏ cô ta đã sợ người cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-linh-khi-tro-lai/3507564/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.