An Nhất cảm thấy đối phương nghe không phải đáp án chính xác: "Tôi nghe rõ ràng là mì chua cay không cho thêm soup! "
Lâm Cứu khoanh tay đứng lên, vẻ mặt kiên định: "Không không không, nhất định là đồ ăn mang đi không có giấm cho cô ấy. "
An Nhất: "Không, tôi cảm thấy tôi nghe mới đúng"
Lâm Cứu: "Tại sao? "
An Nhất cười thẹn thùng: "Bởi vì tôi tự tin." "
Con người còn sống chỉ có hai từ! Tự tin!
Ếch xanh nhỏ tự tin.jpg
Hai người ở bên kia cậu một lời tôi một câu tranh luận, tựa như so với cuộc thi hùng biện còn kịch liệt hơn, bọn họ bắt đầu dựa vào vài câu trong miệng Cố Linh Linh để tìm lý lẽ.
Cố Linh Linh vốn đã bị marcara chảy làm mờ đi tầm nhìn, thấy hai người không đáng tin trước mặt, đột nhiên cảm thấy mạng của mình sao lại khổ như vậy, liền khóc to hơn.
An Nhất:...
Lâm Cứu:...
An Nhất và Lâm Cứu vội vàng dừng tranh cãi, định tý nữa sẽ chiến tiếp, nhìn bộ dạng sa sút của Cố Linh Linh vẫn nên lo cho người trước mới là chuyện quan trọng.
Cố Linh Linh lúc này rất buồn, ngẩng đầu cầm champagne định tu một hơi, An Nhất nhìn thấy liền xông tới giật lại, không phải là muốn uống tới chết sao?
Cố Linh Linh: "Cậu cướp rượu của tôi làm gì? "
An Nhất đột nhiên thông minh: "Cứu mạng cậu đó "
Lâm Cứu đi toilet xem có chậu thau gì không, lấy chút nước cho cô rửa mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lien-hon-cung-dai-lao/2769448/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.