Cái gì hư? 
Cái này có thể hư không? 
Thận hư, con ếch nhỏ xanh sao còn có thể làm mãnh nam nữa?! 
An Nhất nghe xong do dự vài giây, không lập tức trả lời, dù sao chuyện cũng liên quan đến tôn nghiêm mãnh nam, Hoắc Bắc Hành trong nháy liền mắt mất hứng. Ngón tay phải vì nghiện thuốc lá mà theo bản năng ma sát: "Bà xã, em không thích tôi!!" 
An Nhất bị giọng nói nghiêm túc của Hoắc Bắc Hành dọa giật mình, đây là lần đầu tiên cậu nghe giọng nói của anh nghiêm túc như vậy. Bình thường Hoắc Bắc Hành nói chuyện đều mang theo một cỗ ngốc nghếch ngây thơ, giống như một con chó lớn đang vui vẻ trên bãi cỏ. Hiện tại ngữ khí đã thay đổi, phỏng chừng là không thuận theo ý của mình, tính tình con nít lại nổi lên. 
An Nhất từ trong núi sâu đi ra nơi đó tình cảm tương đối dè dặt, kín đáo, yêu hay không yêu có ai lại treo suốt ngày ở bên miệng bao giờ, bình thường dỗ người vài câu thì được nhưng nói nhiều chính bản thân cậu cũng cảm thấy xấu hổ, cậu xoa xoa lỗ tai có chút nóng lên, giòn nói nhỏ đi một chút "Nào có... Làm sao mà không thích anh được" 
Chẳng qua là mãnh nam không thể để thận hư mà thôi. 
Tình yêu của ếch xanh nhỏ dành cho anh trời đất có thể làm chứng, khắp nơi đều là tình thương của cha dành cho con trai. 
Há có thể dễ dàng phủ nhận bởi một câu nói! 
Hoắc Bắc Hành không cam lòng, "Vậy em nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lien-hon-cung-dai-lao/2769428/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.