An Nhất nhìn chằm chằm Hoắc Bắc Hành đang nhắm chờ được đánh thức, ngây người mấy giây không có ý định đóng vai hoàng tử.
Hiện tại đối phương là một người tâm trí không đủ nếu thật sự cúi đầu hôn xuống, dựa theo pháp luật của Lục Tấn Giang, đó chính là đang phạm tội.
2
Biết pháp luật vi phạm pháp luật, không được hưởng khoan hồng của pháp luật.
Chỉ cần cậu cúi cái đầu cao quý này, ngày hôm sau liền khóc thành sông sau song sắt.
Đùa thôi, ếch xanh nhỏ cậu là một công dân tốt, chuộng công lý sao có thể làm ra được điều đó.
An Nhất vỗ vỗ chăn trên người Hoắc Bắc Hành, "Anh không dậy sao?"
Hoắc Bắc Hành mắt vẫn nhắm: "Không có ai đánh thức tôi, tôi sẽ luôn ngủ say."
An Nhất hiểu rõ gật đầu: "Như vậy à. "
Hoắc Bắc Hành kích động chờ đợi =3=
An Nhất mỉm cười rạng rỡ: "Vậy anh ngủ tiếp đi"
Hoắc Bắc Hành:!!
Không phải như vậy, trong kịch bản không có viết như vậy, không có đoạn nào như này cả!
An Nhất không theo lối chơi của anh mà ra bài, Hoắc Bắc Hành mở mắt ra, làm động tác vén chăn lên.
Tuy nhiên, An Nhất nhanh tay lẹ mắt đè chăn lại rồi đưa tay che mắt anh luôn.
"Ngủ say là phải nhắm mắt lại."
Hoắc Bắc Hành: "Bà xã! "
An Nhất che miệng Hoắc Bắc Hành: "Suỵt! Cũng không thể nói chuyện. "
Hoắc Bắc Hành:...
Thật ra có đôi khi trêu chọc Hoắc Bắc Hành cũng rất thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lien-hon-cung-dai-lao/2769383/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.