Bàn tay cầm điện thoại của bọn bắt cóc khẽ run rẩy, đường nào cũng tới La Mã nhưng có người sinh ra đã ở La Mã, bọn họ cũng biết dù sao trước đây bọn họ cũng không ít lần làm chuyện này, cũng đã gặp qua không ít người giàu có.
Nhưng mà cảm nhận trực quan như vậy vẫn là lần đầu tiên.
Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên họ cảm nhận được sự chế giễu trực tiếp như vậy.
Ba trăm vạn tiều tiên vặt?
Mẹ kiếp mi không thể nói tiếng người à?
Ông trời, ông xem ông đã làm gì, trên thế giới này có thêm một người giàu nữa thì thế giới có bị hủy diệt không?!
Lần đầu tiên bị bắt cóc mặc dù không có nhiều sợ hãi, nhưng đối với hoàn cảnh xa lạ Hoắc Bắc Hành vẫn cảm thấy khó chịu trong người, nhưng sau khi biết được bọn bắt cóc đòi ba trăm vạn, loại cảm giác khó chịu này đối với người xa lạ có chút tiêu tán.
Chỉ cần có ba trăm vạn.
Thiệt tình, vốn tưởng rằng là bắt cóc, không nghĩ tới là ăn mày.
Hoắc Bắc Hành thấy bọn họ không có động tác, một mình vui vẻ, cười nói: "Điện thoại di động của tôi ở trong túi, các người trực tiếp lấy ra bật máy chuyển tiền là được, sau đó thả tôi về nhà. "
Ngón tay của bọn bắt cóc run rẩy chỉ vào anh: "Đ*t mẹ! Câm miệng!" "
Hoắc Bắc Hành:?
Sao người ngày còn chửi thề?
Tên bắt cóc này một chút tố chất nghề nghiệp cũng không có.
Nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lien-hon-cung-dai-lao/2769376/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.