Biết tin Kỳ Vũ Thu sắp phải đi vào rừng sâu núi thẳm, Chú Lưu tá hỏa vì bận rộn.
Ông vừa lải nhải, vừa dọn cho cậu hai vali hành lý to chà bá, nào là quần áo, giày dép thoải mái, rồi đủ thứ đồ lặt vặt cần thiết. Ông thậm chí còn chuẩn bị riêng một bịch lớn toàn thực phẩm dễ bảo quản đã được phân chia sẵn theo món.
"Đến đó nhất định phải ăn uống đầy đủ. Mấy thứ này cháu cứ nhờ người dân địa phương hầm hộ là ăn được rồi."
Kỳ Vũ Thu bất lực nói: "Chú Lưu, cháu nhớ rồi. Đến đó đoàn làm phim chắc chắn sẽ lo cơm nước mà."
"Thế không giống nhau!" Chú Lưu tiếp tục nhét đồ vào túi: "Tình hình cháu bây giờ đặc biệt, phải xem xét kỹ. Đến lúc có bắt cháu leo trèo hay gì đó, tuyệt đối đừng làm. Nếu không ổn thì cứ về. Nhà mình có tiền mà! Tiểu Dục này, chú nói có đúng không?"
Mẫn Dục theo sự chỉ đạo của Chú Lưu gấp gọn một chiếc quạt nhỏ bỏ vào góc vali. Nghe vậy, anh cười nhìn Kỳ Vũ Thu nói: "Đúng, nhà mình có tiền."
Kỳ Vũ Thu vội vàng nói: "Cháu biết nhà mình có tiền. Nhưng cháu không ngồi yên được, không có việc gì làm thì lòng không thoải mái."
Chú Lưu thở dài: "Đúng là mấy đứa trẻ bây giờ, coi trọng sự nghiệp, chú hiểu mà."
Xong xuôi hành lý, Chú Lưu lại dặn dò rối rít nhà bếp mấy hôm nay phải chú tâm làm thêm nhiều món ngon tẩm bổ cho Kỳ Vũ Thu.
Kỳ Vũ Thu nghe Chú Lưu và các cô chú đầu bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lao-to-huyen-hoc-xuyen-thanh-phao-hoi-gia-mang-thai/4668339/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.