Lời của Kỳ Vũ Thu khiến những người có mặt, trừ Mẫn Dục, đều biến sắc, đặc biệt là Nghiên Hi, cô ta giận đến mức muốn lao tới bịt miệng cậu.
Mẫn Dục là người ngoài cuộc, nên đương nhiên nhìn ra ánh mắt của Thân Triệu Thanh có gì đó sai sai. Dù hắn ta diễn xuất rất khá, đến cả ánh mắt cũng rất vô hại, nhưng thoáng qua là vệt toan tính và tham lam thì không lọt qua mắt Mẫn Dục.
"Cậu đang nói Nghiên Hi sao?" Thân Triệu Thanh thoáng nét tổn thương, nhưng vẫn cố gắng giữ nụ cười. Hắn ta nắm lấy tay Nghiên Hi, nhìn thẳng vào mắt cô, tràn đầy tình cảm và kiên định: "Tôi và Nghiên Hi tuy có khoảng cách về thân phận, nhưng tôi vẫn luôn nỗ lực để xứng đáng với cô ấy."
"Dù cần thêm thời gian, tôi tin Nghiên Hi sẽ ở bên tôi. Cảm ơn lời nhắc nhở của cậu, nhưng tình cảm của chúng tôi không hề cưỡng cầu." Nói xong, anh ta quay lại nhìn Kỳ Vũ Thu, rất bình thản, như thể không hề oán giận lời cậu nói.
Nghiên Hi tức giận nói: "Triệu Thanh, anh còn cảm ơn cậu ta sao? Cậu ta có tư cách nhận lời cảm ơn của anh không? Cũng chỉ vì anh quá hiền lành, dễ bị bắt nạt thôi!"
"Tôi không cần biết cậu là ai, nói ra lời này chỉ chứng tỏ cậu vừa vô lễ vừa vô giáo dục, coi thường người khác! Triệu Thanh trong sạch phấn đấu đến ngày hôm nay, trong mắt tôi anh ấy là tốt nhất. Mấy người dựa vào nhà có vài đồng tiền bẩn mà khinh thường người khác, lũ phú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lao-to-huyen-hoc-xuyen-thanh-phao-hoi-gia-mang-thai/4668327/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.