Quỷ nữ không biết đến âm ty. Các ả là lệ quỷ nán lại nhân gian, chỉ nghe phong thanh âm ty có sở vụ nào, chứ chẳng ai kể các ban ngành hậu cần của âm ty là gì.
Nhưng mà.
Ả nhìn vào đôi mắt của Vô Thường này bèn nghĩ tên này quá là thành thật.
Lan Hà phô tài diễn xuất của mình: “Khẩu trang trên mặt ta là để phòng khi dầu bắn. Cô biết khách sạn Lộc Uyển ở Bắc Kinh không? Trước khi chết, ta từng là đầu bếp chính ở đó. Bọn ta làm món Hoài Dương là chủ yếu, cũng hầm cả dược thiện, vì yêu cầu của cấp trên mà còn học làm trà bánh. Bình thường ta không xuất hiện đâu, nhưng cô cũng biết tập tục ở âm phủ rồi đó, không có sắc rau xanh nên phải dùng lá vàng điểm chác, còn bắt ta phải tự chìa lá vàng ra cơ. Thật ra lá vàng có ảnh hưởng đến mùi vị không? Không hề, chỉ tăng giá trị lên xíu xiu thôi. Ta nghèo kiết xác, đi tìm khắp nơi xem có quỷ nào có vàng không thì ta… xin tí.”
Hồi đi học, sở trường của anh là diễn ngẫu hứng. Vả lại, anh từng diễn đầu bếp thật, lại thêm tham khảo hình tượng tham tiền của lão Bạch, diễn rất tròn vai.
Hiện giờ người xem là quỷ cũng chẳng sao, bãi đỗ xe là sân khấu của anh.
Tiểu Hồng Tiểu Lục nhìn Lan Hà, càng cảm thấy anh không hề nói phét.
Có lẽ ban đầu đúng là vì ngửi thấy mùi quỷ nên muốn đến vơ vét chút đỉnh?
Các ả phân tích bằng cái lí trí không nhiều nhặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lam-vo-thuong-ban-thoi-gian-thi-tui-hot/582165/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.