Edit: Rolly
Hãy đọc truyện ở wattpad chính chủ!
Diệp Anh nhìn theo bóng lưng của Cesare rồi tự lẩm bẩm: "Chủ nhân có thường xuyên đến đây không?"
Nếu Cesare thường xuyên đến trang viên, có thể giải thích được tại sao hắn lại quá quen thuộc với con đường này.
"Không, theo lời người hầu cũ thì đây là lần đầu tiên ngài Cesare tới đây." Hạ Thanh đang đi bên cạnh Diệp Hà, đáp: "Lúc trước tôi đã nói ở đây thường xảy ra những chuyện kỳ lạ, cho nên chủ nhân trang viên thường không ở đây."
Lúc này Diệp Hà mới ý thức được bản thân không cẩn thận đem nghi vấn trong lòng nói ra.
Nhưng điều khiến cậu ngạc nhiên hơn cả chính là nội dung lời nói của Hạ Thanh.
Diệp Hà lộ ra vẻ nghiêm túc: "Cesare lần đầu tới mà đã thông thạo như vậy, lẽ nào....."
Hệ thống trong lòng lo lắng: 【Lẽ nào?】
Diệp Hà: "Chẳng lẽ đây chính là thiên phú trong truyền thuyết!"
Hệ thống lập tức thoải mái, là nó đánh giá quá cao Diệp Hà rồi.
Cesare bước vào trong, đi thẳng đến chỗ cầu thang xoắn ốc. Hắn duỗi bàn tay đeo găng da ra, dùng đầu ngón tay vuốt ve tay vịn, vẻ mặt lộ ra chút hoài niệm, sau đó quay đầu nhìn Tần Khiên: "Bác sĩ Tần, đây là nơi ta thường mơ thấy."
Diệp Hà và Hạ Thanh vào chậm một bước nhưng vẫn kịp nghe thấy Cesare và Tần Khiên nói chuyện.
Diệp Hà: "Hoá ra Tần Khiên là bác sĩ, ta thật sự là nhìn không ra."
Dù sao cả người Tần Khiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-lam-cong-trong-pho-ban-toi-thanh-van-nhan-me/2428749/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.