Quán cà phê bên bờ hồ Nhĩ Hải, thành phố L.
Một thanh niên đẩy cửa bước vào, giọng nói trong trẻo vang lên: "Xin chào, một ly Cappuccino, nóng, cảm ơn."
Nhân viên đang rửa ly nghe thấy, ngẩng đầu lên, bị vẻ ngoài xinh đẹp của thanh niên làm cho choáng váng trong giây lát, suýt nữa thì lắp bắp: "vâng, xin chờ một lát."
Thanh niên nhìn xuống bảng giá: "25 tệ đúng không?"
"Đúng, đúng vậy."
"Ting" một tiếng, thanh niên nói một câu "Đã thanh toán rồi" sau đó quay người tìm một chỗ gần cửa sổ để ngồi.
Lúc này đang là mùa thu, phong cảnh hồ Nhĩ Hải đẹp đến nao lòng, ngồi bên cửa sổ càng dễ thưởng thức.
Vốn định vừa uống cà phê vừa ngắm cảnh, nhưng vừa ngồi xuống được một lát, thanh niên đã nhận được điện thoại.
Nhìn thấy ghi chú người gọi, khóe môi thanh niên khẽ nhếch.
"Alo?"
"Ôi ôi ôi đại ca, bên đó chơi có vui không? Khi nào về vậy? Tôi nhớ cậu ch/ết đi được."
"Thôi đi. Lúc trước bảo cậu đến thì cậu không đến, giờ mới biết nhớ à?"
"Không phải tại mẹ tôi không cho phép sao..." Đầu dây bên kia, Lý Thượng bĩu môi oan ức: "Tôi xem vòng bạn bè của cậu, hôm qua đi leo núi tuyết, có vui không? Có phải rất đẹp không? Có thấy mặt trời mọc không?"
Tống Ải xoa nhẹ tai mình, mất kiên nhẫn nói: "Tự mình đến đây một chuyến chẳng phải sẽ biết sao?"
Lý Thượng lại "Ôi ôi" hai tiếng, rồi tiếp tục hỏi câu hỏi ban đầu: "Được rồi, vậy rốt cuộc khi nào cậu về? Cậu đi chuyến này cũng gần nửa tháng, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-ket-hop-dong-hon-nhan-anh-mat-chong-toi-ngay-cang-khong-thich-hop/4690934/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.