Gió nhẹ lướt qua đỉnh đầu, giọng Tống Ải rất khẽ, Lục Đình Vân suýt nữa cho rằng mình nghe nhầm.
Đồng tử người đàn ông hơi co lại, một lần nữa nhìn về phía cậu.
Tim hắn đập rất nhanh, nội tâm dâng trào cảm xúc mãnh liệt. Vì quá xúc động, ngược lại hắn không nói nên lời.
Thấy hắn nửa ngày không lên tiếng, Tống Ải cố giữ vẻ mặt lạnh lùng trong khi vành tai dưới mái tóc ngắn đã đỏ bừng. "Nếu anh hối hận, không muốn chuyển chính thức cũng được. Dù sao nhà em không nợ nhà anh, hai chúng ta hôm nay kết thúc tại đây."
Nói rồi, Tống Ải đứng thẳng người định bỏ đi.
Đây là lần đầu tiên cậu hẹn hò.
Mặc dù có hôn ước với người này, nhưng không tính là bạn đời đúng nghĩa. Lần trước, thời gian thử việc chỉ là giải pháp tạm thời. Hiện tại, nói ra ba chữ "chuyển chính thức" đã là giới hạn của cậu.
Kết quả, người này còn không biết trân trọng, nửa ngày không đáp lại.
Điều này với Tống Ải quả thực là một sự sỉ nhục.
Cậu hận không thể chui xuống đất ngay lập tức.
Tống Ải giả vờ thản nhiên, xoay người tính quay lại xe. Vừa bước được nửa bước, cổ tay bỗng nhiên bị một bàn tay nắm lấy.
Giọng Lục Đình Vân vội vàng vang lên bên tai.
"Không có." Hắn nói: "Ai hối hận người đó là cún."
Hắn kéo cậu lại gần hơn, cố nén sự thôi thúc muốn hôn đối phương, không yên tâm hỏi: "Em... nghiêm túc chứ? Không phải vì anh giúp Tống gia mà lấy thân báo đáp?"
"..."
Tống Ải quả thực muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-ket-hop-dong-hon-nhan-anh-mat-chong-toi-ngay-cang-khong-thich-hop/4690926/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.