Chu Ký Bạch như bị sét đánh. Cậu ta trừng to mắt, nhìn chằm chằm Tống Ải một lúc lâu, giọng nói như bị nghẹn lại.
"Cậu... cậu thích Lục Đình Vân??"
Chu Ký Bạch đã từng nghĩ đến hàng vạn khả năng, chỉ trừ một điều duy nhất là Tống Ải sẽ nảy sinh tình cảm với Lục Đình Vân.
Tống Ải không quen bộc lộ tình cảm, đối diện với Chu Ký Bạch, một người tuy quen biết đã lâu nhưng chưa từng thổ lộ tình cảm, càng không thể nói ra những lời sáo rỗng.
"Cũng gần như vậy." Cậu lười biếng dựa vào lan can, thừa nhận rất dứt khoát.
Cảm xúc của Chu Ký Bạch hiển nhiên kịch liệt hơn nhiều so với cậu. Cậu ta mấy lần há miệng rồi ngậm lại, vẻ mặt đầy vẻ muốn nói nhưng lại thôi. Nhịn nửa ngày, cuối cùng chỉ hỏi: "Vậy cậu, không rời khỏi nhà họ Lục nữa sao?"
"Không biết."
Tống Ải không thể nói sẽ, cũng không thể nói sẽ không. Từ ngày đầu tiên dọn vào nhà họ Lục, cậu không có một khắc nào là không muốn rời đi. Nhưng từ khi nảy sinh tình cảm với Lục Đình Vân, ý nghĩ này dần dần yếu đi. Đến bây giờ, cậu đã không thể cân nhắc cán cân sẽ nghiêng về bên nào, vì vậy chỉ có thể trả lời như vậy.
Chu Ký Bạch vẫn không cam tâm, truy hỏi: "Không biết là có ý gì?"
Tống Ải: "Không biết thì là không biết thôi."
"...Cậu có thể đừng lúc nào cũng qua loa với tôi như vậy không?"
Nghe lời này, Tống Ải cười khẽ, "Thật không phải qua loa đâu, tôi chính mình cũng không chắc chắn."
"Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-ket-hop-dong-hon-nhan-anh-mat-chong-toi-ngay-cang-khong-thich-hop/4690924/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.