Trong điện thoại, giọng Lý Thượng gần như muốn nổ tung.
"Trời ơi! Đại ca, cậu đi thật á?!"
Tống Ải nhíu mày, đưa điện thoại ra xa một chút, sốt ruột nói: "Đây là lần thứ ba cậu hỏi rồi đấy. tôi biết cậu ngạc nhiên, nhưng bớt ngạc nhiên lại được không?"
"Tại tôi kích động quá mà." Lý Thượng cười hắc hắc, "Hồi trước thi đại học xong, bọn mình hẹn đi du lịch mà cậu chẳng nói chẳng rằng gì đã ra nước ngoài. Sau này, tôi vất vả lắm mới chờ cậu về nước, thì Lục Gia lại không cho cậu rời khỏi thành phố J. Cậu không biết tôi chờ ngày này mòn mỏi đến thế nào đâu, huhu."
Khóe miệng Tống Ải hơi cong lên, "Thôi được rồi, Lục Đình Vân mua vé máy bay lúc 10 giờ sáng mai. Mấy giờ cậu đi? Có đi cùng nhau được không?"
"Lục Đình Vân cũng đi?"
"Ừm." Tống Ải nhẹ nhàng xoa xoa tai, "Không thì cậu nghĩ vì sao tôi đi được? Anh ấy tiện thể đi công tác ở Hải Thành nên mới dẫn tôi theo thôi."
"Thôi được." Lý Thượng không bận tâm đến chi tiết này nữa, "Tôi với Lão Vương mua vé 3 giờ chiều. Tí nữa tôi xem có đổi sang 10 giờ được không, không được thì mua lại hai vé mới. Đã đi cùng nhau thì phải cùng nhau chứ!!"
Tống Ải không có ý kiến, thuận miệng "Ừm" một tiếng.
Hai người đơn giản bàn bạc về lịch trình ngày mai, nửa tiếng sau mới cúp máy.
Lúc này đã là đêm khuya, nhưng cậu không hề buồn ngủ, định tranh thủ thời gian sắp xếp hành lý cho xong.
Hiếm khi được ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-ket-hop-dong-hon-nhan-anh-mat-chong-toi-ngay-cang-khong-thich-hop/4690910/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.