So với lần mừng thọ của bà nội Lục lần trước, không khí ở nhà cũ lần này hiển nhiên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Điều này làm Tống Ải cảm thấy thoải mái, tự tại hơn hẳn.
Vừa bước vào, quản gia đã dẫn họ đi thẳng ra hậu viện.
Những người khác đều đã ở đó để chuẩn bị cho việc tế tổ.
Xuyên qua hành lang, trước khi rẽ vào hậu viện, Tống Ải bỗng nghe Lục Đình Vân hỏi: "phải rồi, bên nhà họ Tống... em không về có ảnh hưởng gì không?"
Tống Ải lắc đầu: "Hôm qua tôi hỏi mẹ rồi, bà ấy nói bận đi công tác không rảnh. Mấy năm nay bà ngoại tôi sức khỏe không tốt, nên việc tế tổ đều giao cho cậu tôi. Tôi có đi hay không cũng không sao cả."
Cậu nhún vai, nói thêm: "Bên cha tôi thì càng không cần nói, đã bao nhiêu năm không về rồi."
Lục Đình Vân nhìn cậu một cái, không hỏi thêm.
Vào đến hậu viện, người đông đúc, chật kín. Lục Hải Xuyên đứng ở vị trí đầu tiên, mặc một bộ áo Tôn Trung Sơn màu đen chỉnh tề, ngay cả râu cũng cạo sạch sẽ, vẻ mặt trông vô cùng nghiêm trang.
Tống Ải đi theo Lục Đình Vân đứng phía sau, ngẩng đầu nhìn từng cử chỉ của Lục Hải Xuyên, trong mắt thoáng hiện lên một cảm xúc phức tạp.
Lễ kính trời, bái đất, tế tổ, thắp hương... một loạt nghi thức diễn ra xong, đã mất hơn hai tiếng đồng hồ.
Tổ tiên của nhà họ Lục đều được chôn ở nghĩa trang ngoại ô, không xa nhà cũ. Mọi người sẽ đi tảo mộ sau khi ăn cơm chay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-ket-hop-dong-hon-nhan-anh-mat-chong-toi-ngay-cang-khong-thich-hop/4690901/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.