#Anh và chàng trai mình từng thích bảy năm trước bây giờ như thế nào rồi?#
Lâm Triệt Ngôn nhìn câu hỏi gửi cho mình, một lần nữa cậu cảm thán trên mạng không có gì là bí mất cả.
Nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang lật xem sổ hộ khẩu, đổi tên thật thành nặc danh.
"Cảm ơn, hôm nay chúng tôi đã đi nhận giấy chứng nhận rồi."
"Ngôn Ngôn."
Giống như thời đi học đang làm việc riêng thì bị người khác gọi tên, Lâm Triệt Ngôn luống cuống tay chân tắt màn hình điện thoại.
"Có chuyện gì thế?"
"Em đang nghĩ gì thế?" Du Tùy Thâm đưa sổ hộ khẩu cho cậu, giơ tay nắm lấy tay cậu.
Hơi lạnh mùa đông đã tan đi bảy phần, bồn hoa sát đường ngoài cửa sổ nở lác đác vài loại hoa linh tinh gì đó.
Lâm Triệt Ngôn lắc đầu, "Không nghĩ gì cả."
Đúng là cậu không nghĩ gì cả, dù sao từ rất sớm Du Tùy Thâm đã xây dựng tâm lý sắn sàng cho cậu. Huống chi đâu phải lần đầu đến Cục dân chính, chỉ là lúc này rất muốn đến ký tên mà thôi.
Nhưng tất nhiên người đàn ông không hài lòng với đáp án này, cường độ nghịch ngón tay cậu tăng lên.
"Tối qua mẹ anh có gọi cho em." Lâm Triệt Ngôn suy nghĩ một lát, cảm thấy vẫn nên nói chuyện này với Du Tùy Thâm.
Quả nhiên, người đàn ông ngồi bên cạnh nhíu máy lại.
"Nói gì thế?"
Lâm Triệt Ngôn à một tiếng, quyết định nói rõ đầu đuôi, "Thật ra bác gái đã gửi tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-hop-dong-moi-ngay-tong-tai-deu-ghen/3095453/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.