Khi Lâm Triểu tỉnh dậy thì trời đã sáng. Việc giảng dạy tối qua kéo dài quá lâu, lâu đến nỗi cậu đã mất ý thức luôn.
Câu cuối cùng cậu nghe thấy đó là Du Tùy Thâm hỏi nhỏ bên tai cậu là đã học được chưa.
Mặc dù vẫn chưa làm đến bước cuối cùng. Nhưng các khớp xương như bị tháo rời ghép lại với nhau, thậm chí còn mệt mỏi hôn so với hôm phải dạy sớm để tập thể dục.
Đồng hồ cổ treo trên tường đã điểm tám giờ rưỡi, không còn kịp đi làm nữa. Cũng không biết Du tổng lấu đâu ra nhiều tinh lực như thế, trải qua một ngày vận động vẫn có thể đến công ty đúng giờ.
Bên cạnh gối có một tờ giấy, dòng chữ nhe nanh múa vuốt ở trên đó.
"Khả năng học tập cần phải được cải thiện."
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Cậu nhớ đến cảnh tối hôm qua người nào đó bóp eo cậu bảo cậu gọi mình là thầy Du. Mặc dù đã qua một đêm, nhưng khi nhớ lại vẫn khiến cả người mềm nhũn ra.
Mấy ngày trước, Lâm Triệt Ngôn còn tưởng rằng Du Tùy Thâm Không được. Dù sao cũng đã ký hợp động lâu như vậy rồi, chuyện Du tổng làm cũng chỉ là cắn cổ cậu, nhiều hơn thì là hôn môi mà thôi.
Nhưng kinh nghiệm cá nhân tối hôm qua đã nghiền nát sự nghi ngờ ban đầu của cậu.
May mắn thay, cuộc sống hạnh phúc sau khi kết hôn vẫn được đảm bảo!
Mò mẫm lấy điện thoại di động ra khỏi tủ đầu giường.
Để tránh cho bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-hop-dong-moi-ngay-tong-tai-deu-ghen/3095436/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.