Minh Kỷ Dương có ấn tượng rất sâu sắc về đôi môi của Văn Phồn.
Lần đầu tiên y gặp cậu vào năm tám tuổi, khi đó y đang bị Thiệu Dập Tùy đè xuống đất đánh. Y ôm đầu khóc nức nở rồi lăn lộn khắp nơi, nước mắt làm cho tầm nhìn trở nên mờ mịt.
Vô tình ngước mắt lên mới nhìn thấy một thứ gì đó màu đỏ giống như quả anh đào, thế là y vừa khóc vừa nói: "Mẹ ơi, con muốn ăn anh đào."
Hồi nhỏ y rất ham ăn vì không kiềm chế được cái miệng của bản thân, gia đình lại chiều chuộng quá mức nên cân nặng tăng vù vù, vậy mà ngày nào nhìn thấy cái gì cũng muốn ăn thử.
Lúc đó y nói muốn ăn anh đào, sau này mới biết mình nhìn nhầm, đó không phải anh đào mà là đôi môi của đứa trẻ xinh đẹp đang trốn sau mẹ mình.
Màu đỏ hồng, nhỏ nhắn, nhìn thấy hắn đánh y mà chỉ há miệng ngạc nhiên.
Sau này khi quen biết Văn Phồn và Thiệu Dập Tùy, y mới hiểu tại sao lại thấy đôi môi của cậu thành quả anh đào. Bởi vì nó đúng là nhìn giống y chang, vừa mềm vừa non, không chỉ tròn trịa mà còn căng mọng.
Lúc Thiệu Dập Tùy đút kẹo cho cậu ăn, cậu sẽ nghiêng người chu môi nhỏ phát ra âm thanh "a", nhìn còn đáng yêu hơn cả quả anh đào.
Y ghen tị với Thiệu Dập Tùy vì được đút kẹo cho Văn Phồn ăn, vì vậy cũng lấy kẹo từ nhà mang đến, nhưng cậu không ăn kẹo của y mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ky-hop-dong-hon-nhan-voi-truc-ma/3575741/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.