Sau khi nụ hôn kết thúc, Quan Phán chỉ còn biết dựa người vào vai Chu Niệm Viễn mà thở dốc.
Cả hai ôm ấp lẫn nhau, một lúc lâu sau mà cũng không lên tiếng.
Trái tim của Quan Phán thì vẫn còn đập bùm bụp liên hồi.
Đây là lần đầu tiên hai người chính thức hôn môi nhau, cũng là lần ôm nhau đầu tiên.
Cả hai việc này so với tưởng tượng của cậu…tốt hơn rất nhiều.
Chu Niệm Viễn cao hơn cậu một chút, anh gần như đem cả người cậu ôm trọn trong lòng.
Cậu khẽ nhắm mắt, đầu tựa lên vai Chu Niệm Viễn.
Mùi gỗ đàn hương trên người anh khiến cậu cảm thấy thật an lòng.
So với việc phải truy cầu cái loại tình yêu viễn vông thì cậu càng hy vọng mình có thể được ở bên cạnh Chu Niệm Viễn cả một đời.
Cho dù có phải trả bất cứ giá nào thì cậu cũng bằng lòng ở lại.
Cho dù thế nào đi nữa thì cậu cũng phải cố gắng một lần, không thể để tình cảm của mình chỉ còn lại tiếc nuối.
Qua một lúc, Chu Niệm Viễn buông cậu ra, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu cậu một cái, nói: “Anh có việc cần bàn với Hạ Cảnh, em ở đây chờ anh quay lại nhé.”
Quan Phán gật đầu.
Trong lòng cậu hiện giờ đang ngổn ngang cảm xúc nhưng trên mặt vẫn phải cố giữ bình tĩnh.
Chu Niệm Viễn thấy vậy chỉ cười, sau đó rời khỏi phòng.
Đợi anh đi rồi, Quan Phán mới nhẹ thở phào một hơi.
Hiện tại cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon/2282414/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.