Thẩm Từ nổi quạu, nhắn hai chữ trả lời Phùng Việt: 【 Không được 】 
Lại còn muốn kéo dài. 
Nếu không phải Ôn Dao nhắc tới, chắc Thẩm Từ đã quên mất, cậu không nhắc Phùng, họ Phùng cũng không chủ động trả lại tiền, bị cậu nhắc, mới trả lời câu “Trả trước một phần”? 
Phùng Việt [ giọng nói ]: “Không phải, Tiểu Từ, cậu nghe tôi giải thích, tôi thật sự đang gom tiền, nhưng sáu mươi vạn thì không đủ, xin cậu, cho tôi thêm chút thời gian, tôi nhất định sẽ trả lại, một đồng cũng không thiếu!” 
Thẩm Từ: 【 Hiện tại anh gom được bao nhiêu? 】 
Phùng Việt: 【 Mười vạn 】 
Chân mày Thẩm Từ hơi nhếch lên —— mới mười vạn thôi à? 
Cho hắn ta ba tháng để trả hết sáu mươi vạn, mà giờ mới chỉ gom được một phần sáu? 
Cậu càng quạu hơn: 【 Tôi cho anh mượn nhiều tiền như vậy, anh tiêu hết vào đâu? Cho anh mượn sáu mươi vạn, anh chỉ gom lại được mười vạn? 】 
Phùng Việt [ giọng nói ]: “À…… Cậu cũng biết đó, toàn mang đi chơi game hết rồi, tài khoản trò chơi không đáng tiền, tôi rao bán, nạp thêm bốn mươi vạn, cũng chỉ bán được chưa đến mười vạn, tôi lại chắp vá lung tung với mượn một chút, gom lại được như kia.” 
Thẩm Từ nghe xong, cảm thấy lửa giận từ bên trong phun ra ngoài. 
Nạp tiền vào game mà nạp hơn bốn mươi vạn?! 
Trong nhà có mỏ quặng thì không nói làm gì, gia cảnh Phùng Việt như vậy, vay tiền để nạp vào game? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-voi-nhan-vat-phan-dien-tan-tat/2875686/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.