Edit: Minh Nguyệt Thanh Phong. 
Beta: Linh, Mều. 
_________ 
(Mong mn góp ý sửa lỗi giúp Mều với nhé!) 
Tần Ức nhíu mày. 
Lục Hành hóng chuyện không sợ phiền, nói: "Không ngờ nha, các cậu mới ở chung có hai tháng mà cậu đã không thể tách khỏi cậu ấy rồi hả? Cậu có còn là Tần Ức gặp ai cũng chưng cái bản mặt "để tôi yên" mà tôi biết không vậy?" 
Sắc mặt của Tần Ức tối sầm lại, còn chưa nói gì đã nghe thấy đầu dây bên kia tấm tắc hai tiếng, lại nói: "Đàn ông rơi vào bể tình đúng là không bình thường, tôi còn tưởng cậu định cưới dương cầm làm vợ luôn chứ, hóa ra cậu vẫn thích con người à." 
Tần Ức không nhịn được nữa, lập tức cúp điện thoại. 
Hắn không nên trông chờ vào cái miệng chó không mọc được ngà voi này của Lục Hành. 
Đã hơn 9 giờ sáng, Tần Ức dù sao cũng không ngủ được nên dậy tắm rửa sạch sẽ rồi điều khiển xe lăn đến phòng luyện đàn. 
Hắn không có hứng thú với sách hay phim ảnh, những thứ đó làm hắn mất tập trung, còn không bằng đi luyện dương cầm. 
Từ sau bị tai nạn xe, hắn vẫn luôn có sự kháng cự khó hiểu đối với dương cầm, đến nỗi suốt 5 tháng hắn không có ý muốn chạm vào nó, cho tới lúc Thẩm Từ đến đây thì tình trạng này mới có dấu hiệu giảm dần, lúc hướng dẫn cậu đàn thì gánh nặng trong lòng mới có thể vơi bớt chút ít. 
Dạy cậu đánh đàn 2 tháng, cho đến hôm nay, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-voi-nhan-vat-phan-dien-tan-tat/2875662/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.