Trần Ngộ nhắm mắt không nói gì vì anh cần một chút thời gian.
Thời gian để hồi tưởng lại, để bình tĩnh lại…
Mạnh Đình Xuyên sờ trán anh, thấp giọng hỏi: “Ổn không?”
Trần Ngộ nhướng mi và ậm ừ đáp lại. Không biết Mạnh Đình Xuyên lấy đâu ra một viên kẹo, bóc vỏ và đút vào miệng anh: “Nụ hôn đầu tiên, thêm một xíu ngọt ngào cho kí ức.”
Trần Ngộ cảm thấy luật sư Mạnh có quá nhiều chiêu, nhưng anh vẫn cúi đầu, khẽ hé môi và dùng lưỡi đẩy viên kẹo. Vị ngọt hơi lan ra trong miệng, anh khó hiểu: “Anh lấy kẹo ở đâu vậy?”
“Vân Vân cho anh đó, ngon không?”
Trần Ngộ thản nhiên gật đầu mà không nói lời nào. Anh dựa vào người Mạnh Đình Xuyên, hai mắt khép hờ và thở nhẹ, môi hơi ướt, khóe mắt tràn đầy vẻ lười biếng.
Mạnh Đình Xuyên quệt nhẹ lên môi anh, giọng trầm xuống: “Anh cũng muốn thử.”
Nói đến đây, anh lại cúi đầu hôn tiếp, Trần Ngộ thở mạnh và giơ tay ôm cổ anh. Không biết bao lâu sau, có tiếng gõ cửa, cô bé Vân Vân bên ngoài hét lớn: “Cậu ơi, cậu ơi, ra ăn dâu.”
Trần Ngộ vậy mà lại nghe được hai tiếng ‘cậu ơi’ dành cho hai người bọn họ. Anh đẩy Mạnh Đình Xuyên ra, Mạnh Đình Xuyên mút mạnh một cái nữa rồi mới buông, đôi mắt đen láy dừng lại trên môi Trần Ngộ một lúc mới dời đi, giọng anh hơi khàn: “Con ăn trước đi, cậu ra ngay.”
“Cậu phải nhanh lên đó.”
“Ừ.”
Cô bé đi dép hình con cá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-voi-luat-su-manh/3319769/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.