Lúc ăn tối, lòng Hạ Trĩ không thể nào yên được. Ngay cả viên rượu nếp than cậu thích ăn nhất, cậu cũng không có tâm trạng để ăn thêm vài miếng. Thẩm Thời Kiêu cho rằng cậu còn lo lắng chuyện trên Internet, nhẹ giọng an ủi: "Ngày mai tôi sẽ cho người vạch trần thân phận của Hạ Minh Hiên, em đừng lo lắng."
Hạ Trĩ ngước mắt lên, ngơ ngác nhìn hắn: "Anh có chứng cứ hả?"
Thẩm Thời Kiêu: "Có. Thám tử tư mà hôm qua tôi cử đi có năng suất không tồi. Vả lại Hạ Minh Hiên chính là chứng cứ lớn nhất, bọn họ không có đường nào để lấp liếm."
Nhắc tới chuyện này, Hạ Trĩ lấy giấy khai sinh từ trong túi ra, "Hôm nay tôi lén trở về nhà họ Hạ một chuyến. Tôi tìm được trong tủ của mẹ."
Thẩm Thời Kiêu nhíu mày: "Em lén về bằng cách nào?"
"Thì... Leo cửa sổ vào." Hạ Trĩ cắn một miếng sườn lợn, tùy tiện nói: "Dù sao cũng có chứng cứ rồi, khi nào vạch trần thì tôi sẽ nghe theo anh."
Điểm mà Thẩm Thời Kiêu chú ý rõ ràng không phải là giấy khai sinh, hắn nhấp môi tiếp tục hỏi: "Phòng ngủ của mẹ em ở tầng mấy?"
Hạ Trĩ: "... Tầng hai."
Nghe được những lời này, giữa đôi mày của Thẩm Thời Kiêu lại thêm vài phần nghiêm túc, "Trèo tường nguy hiểm biết bao nhiêu? Không phải đã nói với em, tôi có thể giúp em giải quyết hả?"
Hạ Trĩ thoáng sững sờ, khẽ nắm chặt chiếc đũa trong tay.
Thẩm Thời Kiêu hình như hơi tức giận.
"Phòng ngủ của mẹ em ở tầng hai, nhỡ đâu em ngã xuống thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-dai-lao/777419/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.