Thẩm Thời Kiêu quan sát bộ dáng khẩn trương của cậu, lại gần chút, híp mắt đánh giá, "Người xấu ở đâu?"
Mấy ngày trước Hạ Trĩ do dự rất lâu, mới đặt đơn xịt hơi cay trên Taobao, đấu trí đấu dũng ở chốn nhà giàu không thể tránh khỏi việc bị người xấu hạ độc, ám hại, lúc cần thiết phải xuất ra một ít thủ đoạn.
Rất đắt đấy.
Có điều xem ra Thẩm Thời Kiêu hiểu lầm rồi.
Giờ phút này Hạ Trĩ lúng túng đến tê cả da đầu, đối mặt ánh mắt kỳ quái của những người giúp việc, giễu cợt giải thích:
"Ngài chưa từng nghe câu nói con trai ở bên ngoài phải bảo vệ tốt chính mình sao?"
Thẩm Thời Kiêu nhướng mắt, chờ cậu tiếp tục bịa.
"Người con trai ưu tú như ngài, cần phải giữ một bình dể phòng thân."
Đuôi Hạ Trĩ mắt mang theo ý cười, từ trên mặt đất nhặt lên một bình xịt hơi cay, "Ngài một bình, tôi một bình, tình bạn đời đời kiếp kiếp!"
À cái này, hình như phải nói là tình yêu.
Thẩm Thời Kiêu thích thú nhìn chầm chằm vào cậu, ánh mắt đảo nhẹ nhìn xuống mặt đất, đột nhiên biến sắc.
Hắn đi về phía Hạ Trĩ, trực tiếp vòng tới phía sau cậu, khom lưng nhặt khung ảnh lên.
Dung mạo người phụ nữ bên trong có vài phần tương đồng với Hạ Trĩ, hẳn là người mẹ đã mất của cậu.
Nhận lấy khung ảnh, Hạ Trĩ ôm vào trong ngực: "Cảm ơn."
Đi đến phòng của Hạ Trĩ ở lầu hai, căn phòng đơn giản theo phong cách châu Âu, rộng rãi và sáng sủa, đàn dương cầm ba chân màu trắng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-dai-lao/777404/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.