Lưng của Thẩm Thời Kiêu cứng ngắc, ánh mắt tối sầm lại.
Phòng hội nghị đột nhiên lặng ngắt như tờ.
Đám người cao tầng hai mặt nhìn nhau, lúng túng xoa mũi, ngón tay gõ lên mặt văn kiện, hận không thể chưa từng nghe thấy giọng nói trong điện thoại.
Trợ lý Thẩm Thời Kiêu không hề thay đổi sắc mặt mà ngồi xổm xuống, nhặt điện thoại di động lên giao cho hắn, không phát ra một chút tiếng động nào.
Thẩm Thời Kiêu đặt bút cảm ứng trong tay xuống, tắt chế độ rảnh tay, thấp giọng nói với Hạ Trĩ: "Bé cưng à, đang họp."
Hạ Trĩ "Ồ" một tiếng, ngoan ngoãn nói: "Vậy buổi tối em lại tìm anh nhé."
Điện thoại di động lại đặt trước bàn hội nghị lần nữa, mặt của Thẩm Thời Kiêu không hề biến sắc, tiếp tục nhìn về phía màn hình lớn.
Lúc này, một giám đốc chi nhánh bỗng nhiên giơ tay, "Thẩm tổng, ngài có thể nói tiếp về dự án phát triển ở phía Nam được không?"
"Đúng vậy, Thẩm tổng, ngài nói thêm đi."
Đám cao tầng rất biết xem xét thời thế, xảo diệu mang về đề tài, phảng phất vừa nãy phát sinh, chỉ là một bé nhỏ không đáng kể tiểu khúc nhạc dạo ngắn.
"Được." Thẩm Thời Kiêu khẽ gật đầu, tiếp tục giảng giải nội dung hiển thị trên powerpoint.
Hôm nay là ngày thứ hai thư ký đi làm, lần đầu gặp phải tình huống lúng túng như vậy, đứng ở một bên cạnh cảm thấy bái phục tất cả mọi người đang ngồi ở đây từ tận đáy lòng.
Không trách mọi người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-dai-lao/3542981/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.