Chương trước
Chương sau
Trên màn hình phát sóng trực tiếp, cái tay kia từ từ rút về.

「Mặc váy ngắn để thuận tiện làm gì nhỉ?」

「Tui đệt! Hình tượng của Thẩm tổng ở trong lòng tui là một tảng băng lạnh lùng kiêu ngạo đó! Hóa ra bản chất là một kẻ háo sắc hả?」

「Bụng của bé Trĩ Trĩ mềm lắm hả? Thẩm tổng, cảm giác thế nào vậy?」

「Fan CP Thời Hạ bày tỏ, chúng tôi không coi các bạn là người ngoài đâu, tiếp tục đi nào!」

「Giết tui điiii! Cảnh phía sau cần trả tiền không? Tui có thể tiếp tục xem không?」

Khoảng một phút sau Hạ Trĩ mới có phản ứng, quay đầu liếc nhìn biểu cảm xấu hổ một lời khó nói hết của Thẩm Thời Kiêu, vừa nín cười, vừa muốn tìm cho hắn một bậc thang đi xuống.

Thẩm Thời Kiêu im lặng một lát, nhìn chằm chằm di động của mình, thấp giọng nói: "Chồng em sắp tới rồi, anh đi trước nhé?"

Hạ Trĩ đơ người mà nhìn hắn: ? ? ?

「Thẩm tổng muốn chơi trò gì đấy?」

「Tui cười chết haha, Thẩm tổng tự cắm sừng cho mình luôn hả?」

「Thẩm tổng đừng chạy mà, chúng em hoàn toàn không nghe ra giọng của anh đâu mà?」

Cười khẽ một tiếng, Thẩm Thời Kiêu ôm Hạ Trĩ: "Vậy anh về phòng trước đây."

Hạ Trĩ làm bộ chua xót nói: "Anh đi mau đi, nếu để chồng em nhìn thấy anh ở phòng em thì sẽ đánh gãy chân em mất."

"Đừng ầm ĩ." Thẩm Thời Kiêu mím môi: "Vậy anh đi trước chờ em nhé."

Hạ Trĩ cố ý đùa hắn: "Đến cũng đến rồi, không lên tiếng chào hỏi fan cùng em một chút sao?"

Thẩm Thời Kiêu: "Anh thấy mọi người đang chăm chú lắm, không làm phiền mọi người nữa."

「Cười chết, Thẩm tổng thật sự không muốn nhìn chúng ta hả?」

「Nhưng tôi muốn nhìn biểu cảm của Thẩm tổng cơ, một chút thôi mà.」

「Hạ Trĩ khẽ cười một tiếng: "Được, vậy anh cầm đồ đi trước rồi đợi em.」

Còn 10 phút, Hạ Trĩ dứt khoát gỡ điện thoại di động từ giá đỡ xuống, nhắm ngay chính mình.

"Trò chơi ngày hôm nay không hoàn thành được rồi, thời gian khác chúng ta cùng chơi nữa, hay là tôi nói cho mọi người bước tiếp theo của trò chơi này nhé?"

「Không cần đâu Trĩ Trĩ à, bọn em rất hiểu chuyện, Thẩm tổng chờ anh đấy.」

「Tuy rằng em không nỡ lòng bỏ anh, thế nhưng Thẩm tổng chờ anh ở trên giường rồi kìa.」

「Bé cưng Trĩ Trĩ, bye bye.」

Hạ Trĩ chịu đựng sự xấu hổ, "Ảnh chỉ đi ngủ thôi, mọi người đừng có tưởng tượng lung tung đó."

「Bọn em không có tưởng tượng lung tung đâu, không phải là váy ngắn với giường thôi sao, bọn em thuần khiết lắm yên tâm.」

「Đúng vậy, Trĩ Trĩ chỉ là đêm đã khuya, cậu nên đi ngủ rồi, chúng tôi không muốn quấy rầy cậu thôi mà.」

". . . . Vậy hôm nay tới đây thôi nhé." Hạ Trĩ quay đầu liếc nhìn Thẩm Thời Kiêu đang ngồi ở trên giường nhìn mình chằm chằm, tạm biệt người hâm mộ, sau đó tắt phát sóng trực tiếp.

Cậu không biết là, đoạn phát sóng trực tiếp này đã sớm bị đăng lên weibo, cuộc đối thoại của hai người được công chúng hoàn toàn chiêm ngưỡng. Từ khóa【Thiết lập tính cách của Thẩm Thời Kiêu】 nhanh chóng chiếm được trang đầu.

Hạ Trĩ hắng giọng một cái, ngồi ở bên giường, chỉ chiếm cứ một khu vực nhỏ.

"Em livestream xong rồi."

Dường như sự xấu hổ ban nãy của Thẩm Thời Kiêu còn chưa giảm bớt, có chút suy tư.

Hạ Trĩ nín cười: "Được rồi, cái gì mọi người không nên nghe thấy cũng nghe thấy mất rồi."

Thấy Thẩm Thời Kiêu vẫn cứ rầu rĩ không vui, Hạ Trĩ nhướng lông mày: "Em đi ngủ đấy nhé?" Nói xong, cậu chui vào chăn, quấn mình chặt chẽ, làm ra vài tiếng ngáy.

Thẩm Thời Kiêu liếc mắt nhìn cậu, đào cậu ra từ trong chăn, chậm rãi cầm lấy cái váy kia, "Còn chưa mặc váy này."

Hạ Trĩ biết rõ còn hỏi: "Mặc váy để làm gì chứ?"

Thẩm Thời Kiêu: "Để thuận tiện một chút."

Hạ Trĩ: "Thuận tiện gì cơ?"

"Làm."

Trong phòng, tiếng thở dốc ám muội chậm rãi thốt ra, sau đó kéo dài đến nửa đêm. . .

Ngày tiếp theo, Thẩm Thời Kiêu bị đánh thức bởi tiếng thông báo tin nhắn Wechat reo lên liên tục.

Mở điện thoại di động lên, hắn phát hiện bây giờ đã là buổi trưa.

Trên Wechat, rất nhiều người gửi tin nhắn cho hắn.

Mạnh Tử Trì: Thời Kiêu, Tiểu Trĩ là nam sinh, tại sao cậu cho em ấy mặc váy ngắn hả? Em ấy có tự nguyện không hả?

Phương Đình Vũ: Người anh em à, lợi hại đấy, vẫn là cậu biết chơi.

Bạch Việt: Không nghĩ tới đấy, phải đạt tới trình độ cao thủ luôn đấy nhỉ?

Đôi mắt hơi híp lại, Thẩm Thời Kiêu xóa bỏ mấy cái bình luận không có dinh dưỡng này, mở tin nhắn Wechat mà mẹ hắn gửi tới.

Thẩm mẫu: Con thật đúng là con trai ngoan của mẹ đấy, nghe nói giá cổ phiếu của tập đoàn chúng ta tăng mạnh luôn, nhưng lý do khiến nó tăng lên làm mẹ không nói ra miệng được haizz.

Thực sự là mất mặt.

Vừa khéo, lúc này điện thoại di động hiện lên một tin tức.

Khiếp sợ! Tối hôm qua tiểu sinh đang "hot" Hạ Trĩ phát sóng trực tiếp lật xe, cuộc đối thoại đêm khuya của đôi chồng chồng bị lan truyền. Cư dân mạng bày tỏ thiết lập tính cách của chủ tịch tập đoàn Thẩm thị sụp đổ rồi!

Thẩm Thời Kiêu nhìn cái này, huyệt thái dương vô cùng đau đớn. Nhưng may là, trước mắt Hạ Trĩ và hắn đóng phim ở nước ngoài, người trong đoàn phim hẳn là không biết tin tức này.

Buổi trưa, Hạ Trĩ vẫn đang ngủ say, trơn bóng mà dựa vào trong lồng ngực của hắn, phía sau lưng và trước ngực bị che kín bởi dấu hôn.

Mạnh Tử Trì ở bên ngoài gõ cửa, giọng nói đầy gấp gáp: "Tiểu Trĩ, Thời Kiêu, hai người dậy chưa?"

Thẩm Thời Kiêu xoa huyệt thái dương, xỏ dép rồi choàng áo tắm, sau đó đi ra mở cửa.

Mạnh Tử Trì đứng bên cạnh Thẩm Đường, tầm mắt của hai người đồng thời quan sát bên trong.

Thẩm Thời Kiêu không kiên nhẫn chặn cửa, dựa vào khung cửa hỏi: "Chuyện gì?"

Mạnh Tử Trì: "Cậu không trả lời tin nhắn Wechat của tôi, muộn như vậy rồi còn chưa dậy, tôi lo lắng cho cậu thôi."

Thẩm Thời Kiêu: "Lo lắng cho tôi?"

Trong giọng nói của Mạnh Tử Trì nhiều hơn mấy phần khởi binh hỏi tội.

"Tiểu Trĩ đâu rồi? Hôm qua cậu làm gì em ấy hả?"

Thẩm Thời Kiêu bị hắn chọc mà phải cười: "Tôi là bạn đời hợp pháp của em ấy, tôi và em ấy làm gì, cậu còn phải hỏi sao?"

Nền giáo dục mà Mạnh Tử Trì đã tiếp thu từ nhỏ nói cho hắn biết, ép buộc người khác mặc quần áo hở hang, đặc biệt là con trai mặc váy, mức độ nghiêm trọng không khác gì bạo lực gia đình.

Hắn hỏi: "Cậu bắt nạt Tiểu Trĩ đúng không?"

Thẩm Thời Kiêu: "Cậu là nói ở phương diện nào?"

Mạnh Tử Trì: "Còn có phương diện nào nữa hả?"

Thẩm Đường tuy rằng rất sợ Thẩm Thời Kiêu, nhưng sau khi được Mạnh Tử Trì phổ cập khoa học cho, cũng cảm thấy anh họ làm vậy có hơi quá đáng.

Có người có cãi nhau cũng không thể làm vậy chứ?

Cái chuyện nhốt trong phòng tối như vậy, không thể được.

Thẩm Đường: "Anh họ, em biết anh rất thương anh dâu họ, thế nhưng có lúc cũng phải giảm bớt tính khí của mình lại chút."

Mới sáng sớm Thẩm Thời Kiêu đã phải thức dậy, thế nên tâm trạng không tốt lắm.

Không muốn nghe bọn họ dông dài hơn nữa, mạnh mẽ đóng cửa phòng lại, mặt lạnh đi vào.

Thoạt nhìn Mạnh Tử Trì như là giận thật, "Cậu ta bắt nạt em trai tôi, còn hung dữ với chúng ta nữa."

Thẩm Đường lấy tay vuốt vuốt ngực hắn, "Chúng ta xông vào cứu anh dâu họ chứ?"

Mạnh Tử Trì: "Tùy cơ ứng biến."

Trong phòng, Hạ Trĩ di chuyển thân thể đau đớn mệt mỏi, chỗ xương sống truyền đến tê dại làm cậu bị đau mà rên lên một tiếng.

"Vừa nãy là ai gõ cửa vậy? Hình như em nghe thấy tiếng cãi nhau?"

Thẩm Thời Kiêu: "Hai con Husky thôi."

Hạ Trĩ: "? ? ?"

Lúc ăn tối, bốn người rốt cục cũng chạm mặt nhau.

"Bởi vì trong phim yêu cầu, em phải mặc váy ngắn, cho nên ngày hôm qua anh là đang giúp em diễn thử."

Mạnh Tử Trì nở nụ cười ngại ngùng: "Thời Kiêu, tôi hiểu lầm rồi cậu rồi xin lỗi nha.

Thẩm Đường run lập cập: "Em cũng vậy."

Thẩm Thời Kiêu không thèm để ý đến hai người, nhấp một hớp nước ấm, không nói gì.

"Thời Kiêu, nghe nói giá cổ phiếu của Thẩm thị tăng rất nhiều, cậu còn lên đầu đề, chúc mừng cậu nhé."

"Phụt." Suýt chút nữa Hạ Trĩ đã phun ra ngoài, thầm nghĩ Mạnh Tử Trì thực sự là biết nói những lời Thẩm Thời Kiêu không thích nghe mà.

Cậu vừa mới đọc được tin tức, cuộc đối thoại ngày đó có thể so với một cái quảng cáo khiêu dâm bên đường.

Chẳng trách sắc mặt của Thẩm Thời Kiêu hôm nay  không tốt, bị mấy người bạn bè kia của hắn biết được, phỏng chừng sau này Thẩm Thời Kiêu cũng không muốn tham gia mấy buổi tụ hội nữa.

Thẩm Thời Kiêu cắt bít tết cho Hạ Trĩ, đẩy về phía cậu, "Ăn cơm đi, đói bụng cả một ngày rồi."

Mạnh Tử Trì bị ăn bơ tỏ vẻ oan ức.

Ăn xong, Hạ Trĩ thấy đầu óc choáng váng, Thẩm Thời Kiêu liền cùng cậu trở về phòng nghỉ ngơi. Mạnh Tử Trì có việc ở đây, sau khi tạm biệt với mọi người, đi tới một tiểu bang khác.

Ngày mai một ngày quay phim lại tiếp tục.

Đây là cảnh quay kín, cho nên chỉ để lại một quay phim và hai đạo diễn.

Vẫn là khách sạn này, Hạ Trĩ quần áo chỉnh tề nằm ở trên giường, cảnh tiếp theo cần Thẩm Thời Kiêu cởi từng cái quần cái áo trên người cậu ra.

Có mấy phần cảm giác cưỡng chế.

Bởi vì cả hai đều là đàn ông, nếu muốn duy trì cảm giác thẩm mỹ cho bộ phim, cho nên thân dưới sẽ bọc một tấm màng nilong mỏng, tránh cho đến lúc cao trào mà lúng túng.

Ánh sáng vào vị trí, bắt đầu quay phim.

Khuôn mặt của Tra Lý Tư ửng hồng, bị Lion trói chặt hai tay bằng cavat, ngửa mặt nằm ở trên giường không có cách nào nhúc nhích.

Hai người đã ngả bài, Tra Lý Tư quyết định nói cho Lion thân phận của mình.

Hắn nâng khuôn mặt hại nước hại dân kia lên, giọng nói dịu dàng, tựa như ánh trăng đêm nay.

"Thân ái à, xem ra là thích tôi rồi."

Áo khoác của Lion rơi xuống ở bên giường, chậm rãi cúi người, hai tay đặt ở hai bên đầu của Tra Lý Tư.

"Em thấy thế nào?"

Tra Lý Tư cười cười: "Hay là, chúng ta làm một giao dịch nhé?"

Đôi mắt sâu thẳm của Lion quan sát cậu, môi hắn mở ra rồi khép lại, hỏi: "Giao dịch gì?"

Tra Lý Tư: "Tôi sẽ dốc toàn lực phối hợp với anh, còn anh phải đưa cho tôi chìa khóa phòng lưu trữ trong túi của anh."

Lion rõ ràng hơi khựng lại.

Câu nói cuối cùng bị nhấn chìm trong nụ hôn làm người ta mê mẫn.

"Em muốn cái gì, tôi đều cho em hết."

"Cắt!" Will bật cười, nói với Thẩm Thời Kiêu: "Thẩm tổng, câu này sai kịch bản rồi."

Thẩm Thời Kiêu thẳng sống lưng: "Sai chỗ nào?"

Will lặp lại: "Ngài phải nói, em muốn, tôi sẽ cho e,. Mà không phải đều cho em."

Quần áo của Hạ Trĩ đã bị lột đi, da dẻ bại lộ ở trong không khí, bất thình lình có chút lạnh.

Thẩm Thời Kiêu dùng chăn giúp che lại cho cậu, nói với đạo diễn: "Được, tôi sẽ chú ý."

Hạ Trĩ mượn cơ hội trêu ghẹo hắn: "Thẩm tổng, cái này không phù hợp với phong cách của ngài nha. Ngày đầu quay phim, ngài vẫn nhớ lời kịch rõ ràng mà ~ "

Thẩm Thời Kiêu khẽ cười với cậu, chậm rãi cúi người: "Bởi vì anh coi Tra Lý Tư là em, của anh, đương nhiên đều là của em cả."

Khuôn mặt của Hạ Trĩ phút chốc đỏ bừng.

Lời âu yếm của tên này thực sự là hạ bút thành văn mà.

Khà khà.

Việc quay phim được tiếp tục.

Lion: "Em muốn, tôi đều sẽ cho em."

Hai bóng dáng trên giường chậm rãi chồng lên nhau, cánh tay cường tráng mạnh mẽ của Lion trói tay của Tra Lý Tư lại, mười ngón tay của hai người đan vào nhau, chậm rãi lún vào chiếc giường mềm mại.

Tiếng thở dốc liên tục vang lên ở bên tai, khiến nhiệt độ trong phòng trong nháy mắt cao lên mấy độ.

Quang ảnh chiếu vào trên tường, ánh mắt của Tra Lý Tư mơ màng, đắm chìm trong dịu dàng vô tận.

Kèm theo tiếng đạo diễn kêu dừng, cảnh diễn này thuận lợi thông qua.

Nói hai người không có phản ứng là giả, thân dưới được che đậy bởi màng ni lông mỏng căng ra đến mức có chút khó chịu.

Hạ Trĩ vội vội vàng vàng cầm quần áo lên, che đi sự lúng túng.

Thẩm Thời Kiêu cũng không vội mặc quần áo cho mình, nhìn dáng vẻ vội vàng của Hạ Trĩ, cái nút áo lại cho cậu, quần tất cũng mặc chỉnh tề.

Will cảm thấy rất thú vị.

Anh ta làm đạo diễn lâu như vậy rồi, đây là lần đầu nhìn thấy hai diễn viên sau khi quay xong cảnh giường chiếu, ngồi trên giường mặc quần áo cho nhau.

Công việc còn lại là quay bổ sung một vài cận cảnh.

Tổng cộng mất ba ngày, cảnh diễn của Thẩm Thời Kiêu chính thức hơ khô thẻ tre.

Để tránh phải làm lại lần thứ hai, Thẩm Thời Kiêu dùng hai ngày còn lại ở trong phòng thu âm phối âm cho chính mình, bao gồm tiếng mẹ đẻ và ba ngôn ngữ khác.

Hạ Trĩ ngoại trừ quay phim thì là tới phòng thu âm chơi với hắn. Ngày hắn chính thức xong việc, cậu chụp ảnh selfie với hắn, sau đó đăng lên weibo.

Hạ Trĩ: Hành trình lần đầu tiên đóng phim của Kiêu Kiêu ~ thành công tốt đẹp.

Những người hâm mộ cũng là mới vừa nhận được tin tức Thẩm Thời Kiêu làm khách mời, đặc biệt là fan CP Thời Hạ, ngay lập tức trở nên điên cuồng, mong đợi bộ phim phát sóng.

Mấy ngày nay, Hạ Trĩ luôn luôn ở Hollywood quay phim, không tham gia thông cáo hay tuyên truyền ở trong nước.

Bình thường minh tinh nhất định sẽ sốt ruột để duy trì nhiệt độ, nhưng Hạ Trĩ  hoàn toàn không cần lo lắng, một mặt bộ phim truyền hình của cậu và Lương Tư Việt đang được phát sóng, tỉ lệ người xem vô cùng tốt, mặt khác cậu và Thẩm Thời Kiêu ba ngày trước vừa mới dẫn nhau lên hot search, nhiệt độ vẫn luôn nằm trong TOP.

Đối với tin tức Thẩm Thời Kiêu tham gia bộ phim diện ảnh Hollywood《 Trò chơi không gian 》, giới tài chính giành rất nhiều sự chú ý cho hắn, bất quá tại phương diện đánh giá, khen chê không đồng đều.

Có mấy người cho là, Thẩm Thời Kiêu là doanh nhân, lúc trước tham gia show truyền hình, giờ đây thì làm khách mời của phim điện ảnh, vài suy đoán cho rằng hắn muốn debut làm minh tinh.

Còn có người cho là, điều kiện của Thẩm Thời Kiêu vốn rất xuất sắc, bạn đời còn là nam minh tinh đang "hot" , tham gia hoạt động này đó vừa có thể tăng cao nổi tiếng, còn có thể tuyên truyền cho xí nghiệp, sao lại không làm chứ?

Đối với việc này, Thẩm Thời Kiêu không có bất kỳ phản ứng nào, sau khi về nước bận rộn với công việc của mình. Bởi vì qua mấy ngày nữa, hội thảo giới tài chính quốc tế hàng năm sẽ tổ chức ở trong nước.

Những doanh nhân được mời tham gia đều là nhân vật có máu mặt trên thế giới, mục đích của hội thảo cũng là vì phá bỏ rào cản biên giới, chia sẻ giao lưu kinh nghiệm với nhau.

Rất may mắn, Thẩm Thời Kiêu là đại biểu cho doanh nhân trong nước, trình bày mô hình hoạt động, mục tiêu và thành tựu trong một năm qua của tập đoàn Thẩm thị .

Vị trí này rất vinh dự, nhưng cũng rước tới nhiều đố kỵ. Có người nào mà không biết làm đại biểu phát biểu xong, có thể sẽ nhận được ý muốn hợp tác từ các quốc gia khác chứ?

Nhưng mà cái này còn phải xem điều kiện của doanh nghiệp cũng như tố chất của bản thân người phát ngôn.

Xét đến khả năng ăn nói cũng như ngoại ngữ, không thể nghi ngờ Thẩm Thời Kiêu chính là ứng cử viên xuất sắc nhất.

Vì thế, Thẩm Thời Kiêu đã liên tục tăng ca suốt đêm trong hai tuần qua. Thời gian này, mặc dù số lần hắn và Hạ Trĩ liên lạc không có giảm bớt, nhưng đại đa số trong lúc trò chuyện bằng video, Hạ Trĩ nằm ngủ say sưa trên gối, còn Thẩm Thời Kiêu thì im lặng làm việc.

Lại qua một tuần nữa, lập đông đã đến.

Tiến trình quay của Hạ Trĩ ở bên này còn một phần ba, cậu cũng mặc áo lông thật dày.

Còn có mấy ngày nữa là đến sinh nhật của Thẩm Thời Kiêu.

Hạ Trĩ bưng cái nồi mini, nấu năm túi sủi cảo cho đoàn đội của mình.

Cậu cầm đũa ngẩn người một lát, cũng không biết ngày hôm nay Thẩm Thời Kiêu có được ăn sủi cảo hay không.

Gần một tháng nay hai người không nói chuyện nhiều.

Cũng may lễ khai mạc của hội thảo tài chính cũng sắp diễn ra rồi. Qua đợt này, hai người sẽ có nhiều thời gian hơn.

Hạ Trĩ đặc biệt nấu cho Will một chén sủi cảo nóng hổi.

"Người Trung quốc chúng tôi sẽ ăn sủi cảo vào ngày này."

Will cười cười: "Cảm ơn nhé."

Hạ Trĩ thấy anh ta rất thích ăn, mượn cơ hội xin xỏ: "Đạo diễn, tôi có thể xin nghỉ phép hai ngày được không?"

Will lập tức nghiêm mặt: "Không được."

Hạ Trĩ đưa ra lý do: "Mấy ngày nữa là sinh nhật của kim chủ ba ba của anh rồi, tôi muốn về nước vì chúc mừng sinh nhật anh ấy."

Will có vài phần do dự: "Nhưng hợp đồng thuê địa điểm để quay sắp kết thúc rồi, nếu như không nhanh chóng đuổi kịp tiến độ, chúng ta không thể dùng chỗ này nữa."

Hạ Trĩ: "Vậy mấy ngày này tôi có thể quay nhiều hơn không? Lịch quay sắp dày hơn một tý, buổi tối nhiều hơn mấy tiếng, tôi không sao đâu."

Will: "Cơ thể cậu chịu nổi không?"

Hạ Trĩ giơ tay lên: "Không thành vấn đề!"

Năm đó, Hạ Trĩ cùng Thẩm Thời Kiêu mới quen nên cũng còn hơi xa lạ, sinh nhật của Thẩm Thời Kiêu cũng không đặc biệt chúc mừng, chỉ là trôi qua một cách bình thường.

Mà năm nay, Hạ Trĩ muốn cho Thẩm Thời Kiêu một niềm vui bất ngờ.

Vội vàng dời đến phần mở đầu thứ ba, Hạ Trĩ quay trước sáu cảnh mở đầu, cái giá phải trả chính là ba ngày nay cậu chỉ được ngủ 6 tiếng.

Nhân viên phụ trách quay chụp cho cậu đều bị thay đổi đến mấy đợt, sắp không chịu đựng được nữa.

Kết thúc phân cảnh cuối cùng, Hạ Trĩ điên cuồng sắp xếp hành lý.

Tiểu Bàn và một trợ lý sinh hoạt khác phụ trách đưa Hạ Trĩ trở về.

Bọn họ nhìn dự báo thời tiết, lo lắng nói: "Trĩ Trĩ, thời tiết tối nay không tốt lắm đâu, có bão đó. Cậu nhất định phải về hả?"

Hạ Trĩ: "Không sao, máy bay có thể bay thì không có vấn đề gì lớn đâu."

Nhưng không lâu sau, cục khí tượng đưa ra thông báo khẩn cấp, tất cả chuyến bay buổi tối bị hoãn bay, yêu cầu mọi người chuẩn bị thức ăn nước uống đầy đủ, hạn chế ra ngoài lúc này.

Sau khi đoàn đội nhận được tin tức, mọi người ngăn cản Hạ Trĩ về nước, nhắc nhở cậu bên ngoài nguy hiểm.

Hạ Trĩ nhìn bầu trời bên ngoài chỉ hơi âm u, sau đó kiểm tra chuyến bay có thể cất cánh trên website cũng hãng hàng không.

Chuyến bay cuối cùng có thể bay sẽ cất cánh trong một tiếng nữa. Cậu tính đến sân bay để thử vận may, nếu như có thể cất cánh thì chứng tỏ ông trời cho cậu về nước. Còn nếu không thể cất cánh, đành phải trở lại đoàn phim.

Ở hành lang khách sạn, Hạ Trĩ lặng lẽ kéo vali rời đi một mình.

Bên ngoài rất lạnh, tóc của Hạ Trĩ  bị gió thổi làm nó vô cùng lộn xộn.

Sau khi ngồi xe bốn mươi phút, cậu kéo vali của mình lao vào sảnh lớn của sân bay, thuận lợi thông qua kiểm tra an ninh, suýt chút nữa trễ giờ đăng ký.

Trên máy bay, cậu đeo bịt mắt, chuẩn bị ngủ bù.

Hiện tại trong nước đã là một giờ chiều, lễ khai mạc của hội thảo tài chính chính thức bắt đầu.

Đến giai đoạn trao đổi bàn luận, Thẩm Thời Kiêu mặc tây trang màu đen, đôi chân sài sải bước đi tới bục phát biểu.

Đây là một buổi phát sóng trực tiếp, còn được rất nhiều phương tiện truyền thông trong giới thương mại tiếp sóng.

Bản thảo diễn thuyết tổng cộng 5000 chữ, trải qua hơn hai mươi lần sửa chữa, cuối cùng mới hoàn thành.

Tuy rằng Thẩm Thời Kiêu cầm bản thảo diễn thuyết, thế nhưng đôi mắt vẫn luôn nhìn xuống sân khấu, bản thảo diễn thuyết cũng chỉ để trưng mà thôi.

Ngôn ngữ chung của buổi giao tiếp này là tiếng Anh.

Các doanh nhân khác dẫn theo người phiên dịch của mình, thỉnh thoảng nghe phiên dịch truyền đạt lại.

Mấy hôm trước Thẩm Thời Kiêu mới đi cắt tóc ngắn hơn một chút, gọn gàng hơn nhiều so với lúc trước, khí chất cũng càng thêm lạnh lùng.

Đặc biệt là khi không cười, đôi mắt đen láy kia vừa áp bức vừa có cảm giác xa cách.

Tuy rằng lễ phép khách sáo nhưng không có dễ chịu khi ở chung.

Hàng đầu tiên, là một thanh niên đến từ Thụy Sĩ, từ đầu đến cuối vẫn luôn nhìn Thẩm Thời Kiêu, sau đó nói gì đó với một người hơn năm tuổi ngồi ở bên cạnh.

Một vài fan CP Thời Hạ cũng nghe nói về hội thảo lần này, từ sớm đã rủ nhau tuyên truyền trên Chaohua, cho nên lần phát sóng trực tiếp này cũng không nhạt nhẽo như trước đây trái lại có rất nhiều bình luận xuất hiện trên màn hình.

Hội thảo về khoa học kỹ thuật hiện đại lọt vào hotsearch, trong đó ý tưởng của Thẩm Thời Kiêu đứng đầu weibo, khiến không ít người qua đường bỗng nhiên có chút không thích ứng kịp.

Thật ra, đây mới là lĩnh vực của Thẩm Thời Kiêu.

"Tôi vừa mới xem Thẩm tổng diễn thuyết, lần đầu tiên get được mị lực của ảnh."

"Người đàn ông đã nghiêm túc còn thành công là đẹp nhất."

"Cái đó còn phải nói sao, nếu không người ta cũng chẳng được đại diện cho doanh nhân trong nước."

Trải qua bốn tiếng đồng hồ, hội thảo cũng kết thúc, sau đó là tiệc rượu tư nhân do ban tổ chức chiêu đãi.

Tiệc rượu này do phía Trung Quốc phụ trách, Thẩm Thời Kiêu là nhân vật tiêu điểm, theo lý mà hỗ trợ ban tổ chức làm tiệc chiêu đãi.

Có rất nhiều xí nghiệp nước ngoài bày tỏ ý muốn hợp tác, còn hẹn xong thời gian gặp mặt.

Cùng lúc đó, Hạ Trĩ mệt mỏi vì gió bụi gọi một chiếc taxi, nhưng khi tài xế taxi liếc nhìn cậu, từ chối đón khách.

Hóa ra, lúc Hạ Trĩ xuống máy bay, ngẫu nhiên gặp vài sasaeng fan. Cậu tưởng chỉ là các fan bình thường, còn nhiệt tình bắt chuyện với các cô. Khi chuẩn bị rời khỏi, không ngờ mấy người kia vẫn luôn cầm máy quay quay video, khuyên thế nào cũng không chịu tắt camera.

Cuối cùng, có một vài người còn vây cậu lại, ép cậu giao phương thức liên lạc ra, nếu không sẽ không thả cậu đi.

Bên ngoài sân bay, Hạ Trĩ xách vali chạy dọc theo con đường đang được xây dựng. Mặc dù đã thoát khỏi những người đó, nhưng cậu vô tình giẫm phải băng vụn bên đường và ngã xuống.

Đúng là xui xẻo nối tiếp xui xẻo.

Chỗ cậu ngã xuống, bởi vì công trường đang thi công, vừa kéo ngã vào vũng bùn, cả người và mặt đều lấm lem.

Cậu ở ven đường vẫy vài chiếc xe, một lúc lâu mới có người nhận đơn của cậu, còn là cậu dùng giá cao để năn nỉ người ta

Trước đó cậu có hỏi trợ lý của Thẩm Thời Kiêu, trợ lý gửi cho cậu địa chỉ khách sạn mà Thẩm Thời Kiêu tham gia tiệc rượu.

Nhưng vì muốn giữ bí mật, cậu nói với trợ lý, để tự mình tới đó.

Không biết khi Thẩm Thời Kiêu nhìn thấy cậu có cảm động đến khóc hay không.

Hạ Trĩ ngước khuôn mặt bẩn thỉu lên, cười đến xán lạn.

Tài xế run cầm cập: Người đeo khẩu trang này quen mắt thế nhỉ.

Đến cửa khách sạn, Hạ Trĩ nhìn dáng vẻ nhếch nhác của mình, cũng không định đi vào.

Hiện tại là mười giờ tối, hẳn là Thẩm Thời Kiêu cũng sắp ra ngoài rồi.

Cậu đi đến bãi đậu xe ngoài trời, sau khi dò hỏi nhân viên thu phí, tìm được chỗ Thẩm Thời Kiêu đậu xe, sau đó ngồi trên vali đợi Thẩm Thời Kiêu.

Tiệc rượu kết thúc, Thẩm Thời Kiêu mặc áo khoác đi về phía bãi đậu xe, bỗng nhiên bị gọi lại.

Hắn quay người, phía sau là thanh niên người Thụy Sĩ kia.

Gia tộc sau lưng thanh niên này là nhà tài phiệt lớn của Thụy Sĩ, gã là con cháu của gia tộc kia, tên là Luca.

Hai người trong tiệc rượu có trò chuyện một lát.

"Buổi tối ra ngoài uống một ly không?" Luca rất đẹp, mái tóc xoăn màu nâu y hệt một con búp bê.

Thẩm Thời Kiêu lịch sự nói: "Không được, tôi phải về nhà rồi, vợ tôi đang chờ ở nhà."

Luca vẫn đi theo hắn, hai người chậm rãi đi tới xe của Thẩm Thời Kiêu.

"Vợ của anh không phải đang đóng phim ở nước ngoài sao?"

Thẩm Thời Kiêu nhăn mày, cũng không vì bị chọc thủng lời nói dối mà trở nên lúng túng, hỏi lại: "Cho nên rốt cuộc cậu muốn làm gì?"

Luca cười cười: "Không có gì, chính là cảm thấy anh rất rất đẹp trai đó."

Thẩm Thời Kiêu: "Ừ, cám ơn đã khen."

Trước đây Luca cũng có quen vài người bạn trai, nhưng đây là lần đầu gặp dạng người như Thẩm Thời Kiêu.

Trên người Thẩm Thời Kiêu, tuy rằng mang theo mị lực của người đàn ông thành thục, thế nhưng điều đó cũng không làm giảm đi sự kiêu ngạo của người trẻ tuổi.

Gã ta thích cảm giác mới mẻ, cũng thích kích thích, càng thích dạng người này.

Cho nên, trong tiệc rượu, gã cố ý điều tra CV của Thẩm Thời Kiêu, không ngờ ngoài ý muốn biết được, vợ của hắn cũng là đàn ông, hơn nữa còn là diễn viên.

Trên tin tức nói, khoảng thời gian trước người đàn ông kia đi đóng phim ở Hollywood.

Thấy Thẩm Thời Kiêu sắp mở cửa xe, Luca chặn cửa xe lại, cười hỏi: "Cho cái hẹn không?"

Thẩm Thời Kiêu khẽ cười một tiếng, ánh mắt nhiều hơn mấy phần khinh bỉ.

Không chờ hắn trả lời, Luca nói tiếp: "Dù sao vợ của anh cũng không ở đây."

Lúc này, bên cạnh cửa xe bên kia, bỗng nhiên nhô lên một gương mặt bẩn thỉu dính bùn đất.

"Tôi ở đây nè."

-------------

Thích một người không sai, thích người có gia đình mà còn gạ gẫm người ta thì Trĩ Trĩ xé mặt giờ nhé~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.