Tối hôm đó.
- Mễ tiểu thư tỉnh rồi thưa thống đốc!
Dưới phòng ăn, Lăng Sở Dạ cùng bà Sam vừa dùng xong bữa cơm tối thì người giúp việc An An mà anh nhờ trông nom, săn sóc cho Mễ Bối bất ngờ chạy xuống nhà thông báo.
- Ừm.
Nhưng Lăng Sở Dạ chỉ điềm đạm hắn giọng cổ, chỉ tay vào bát cháo bí đỏ trên bàn. An An liền hiểu ý, đi đến bỏ vào khay, sau đó bưng lên cho Mễ Bối.
Cạch.
Rất nhanh, cửa phòng được đẩy ra. Mễ Bối ôm gối ngồi ở đầu giường, trên người đã được khoác lên một bộ đồ dài tay tử tế.
Ánh mắt vô hồn, không lấy tiêu cự nhìn ra cửa sổ, dù có người bước vào cũng không đánh động được cô.
Cho đến khi chị hầu mang bát cháo đến ngồi trước mặt, Mễ Bối mới sực giật mình, rồi lại lầm lì nằm xuống, kéo chăn phủ qua đầu.
Phận là con gái với nhau, chị hầu cũng rất đồng cảm với tâm trạng của Mễ Bối, cô ấy dịu dàng, ân cần khuyên nhủ.
- Tuyệt thực không phải là cách, em ăn chút đi, vài muỗng thôi cũng được.
Từ trong chăn, giọng nói nấc nghẹn của Mễ Bối vọng ra:
- Bụng em khó chịu lắm, em không muốn ăn đâu.
An An thở dài, vô cùng lo lắng cho Mễ Bối, cũng như lo lắng cho chính bản thân mình. Bởi nếu phần cháo không vơi đi thì người bị phạt sẽ là cô ấy, vì không hoàn thành được trọng trách được giao.
- Không chịu ăn à?
Đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-thong-doc-roi-vao-bien-tinh/2704069/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.