Em làm tốt lắm!
Nụ hôn chấm dứt, Lăng Sở Dạ dịu dàng xoa đầu cô gái nhỏ, nét mặt hiện rõ vẻ đắc thắng trong cuộc cá cược lần này.
Xem ra bệnh của Mễ Bối không nặng đến mức hoàn toàn mất hết lý trí, cô vẫn nghĩ cho anh, cô vẫn chọn anh mặc dù bản thân đang rất khó chịu.
- Hức...hưm...
Nhìn cổ tay nhỏ vì ma sát mà trở nên đỏ ửng, Lăng Sở Dạ thương xót, cởi xiềng xích cho Mễ Bối.
Vừa được thả tự do, Mễ Bối đã vội nắm lấy tay anh, kiểm tra những đường cắt sâu hóm mà rơm rớm nước mắt, mếu máo đáng thương.
- Máu... hức, máu nhiều quá...
Cơ thể thanh mảnh không ngừng run rẩy, khó khăn lắm Mễ Bối mới nói được câu trọn vẹn bởi lẽ cơn nghiện trong cô vẫn chưa hề thuyên giảm.
Nhưng vì lo lắng cho anh, Mễ Bối đã lấy hết sức bình sinh mà đè nén, gằn lại.
- Anh... anh có đau lắm không?
- Không sao... anh không có đau.
Lăng Sở Dạ lắc đầu, gạt đi tất cả. Anh nhẹ nhàng bưng lấy gương mặt dàn dụa nước mắt ấy, một lần nữa chụt nhẹ lên cánh môi non mềm rồi chậm rãi kéo Mễ Bối vào trong lòng.
Tuy Lăng Sở Dạ đã nói như vậy, nhưng Mễ Bối vẫn không an tâm, cô ngước mặt lên, thỏ thẻ yêu cầu:
- Gọi bác sĩ đi, đừng... hức... đừng để trần như vậy, sẽ nhiễm trùng mất.
Nghe lời Mễ Bối, mười lăm phút sau bác sĩ cũng đã được mời đến nhà.
Bộ đồ ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-thong-doc-roi-vao-bien-tinh/2703996/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.