*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả có lời: Chương này có tình tiết trả thù.
*Garo cao su
___________________
Vân Tử Túc nghĩ ngợi, đoạn nói với Hàn Dịch: "Em còn phải ở lại đây xem tình hình của nó, nếu thuận lợi, cơ bản cần thêm khoảng một giờ."
Giải quyết xong chuyện lũ buôn mèo, sắc trời đã sáng rọi, người lưu thông trên đường ngày một nhiều. May là KTV kinh doanh 24/24, thế nên gian phòng này mới có thể giữ lại.
Tuy nhiên Vân Tử Túc cũng không biết rõ hoàn cảnh của Hàn Dịch.
Cậu hỏi: "Hôm nay Hàn tiên sinh có bận gì không, có cần trở về trước không?"
Hàn Dịch lắc đầu: "Anh đợi em."
Vân Tử Túc cười một tiếng: "Được, vậy em sẽ xong nhanh thôi."
"Không vội." Hàn Dịch liếc nhìn phía ngoài cửa sổ, "Anh đi mua đồ ăn sáng trước, em có muốn ăn gì cụ thể không?"
Hàn đại thiếu vừa lương thiện vừa tri kỷ đi xuống tầng mua đồ ăn, Vân Tử Túc ở lại đóng kỹ cửa phòng, cậu mò ra một tấm phù tập trung, dính lên lưng con "mèo lớn".
Mèo lớn và tấm phù cùng biến mất, chỉ còn lại một con mèo con tại vị trí ban đầu, Vân Tử Túc xé một luồng khí đen từ trong đám khí vừa được rút ra, đưa tới, mèo báo nhỏ ngoáu một tiếng nuốt trọn ngụm khí đen, rồi chạy ra ngoài theo khe cửa sổ mở.
Sáng sớm, thành phố chỉ vừa thức giấc, mặt trời ló dạng vẩy nắng lên khắp phố phường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-rot-cuoc-toi-cung-duoc-an-no/581478/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.