*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vân Tử Túc không quá hiểu những lời này, cậu nghiêng đầu nhìn Hàn Dịch bên cạnh: "Sợ anh?"
Hàn Dịch nhìn về phía trước, gò má anh tuấn bị tia sáng trong đêm tích lại một bóng mờ thăm thẳm.
Hắn thấp giọng: "Rất nhiều người đều cảm thấy như vậy."
Vân Tử Túc nhớ ra nồng độ khôi linh đậm đặc trên người Hàn Dịch có thể ảnh hưởng trực tiếp đến cảm nhận sinh lý của người khác. Hàn Dịch nói sợ, đại khái chính là cảm giác khó chịu mà những người bình thường bị ảnh hưởng sau khi đến gần khôi linh.
Chỉ có điều đây cũng không phải vấn đề của bản thân Hàn Dịch.
"Cái nhìn của em đối với anh chỉ căn cứ vào tiếp xúc giữa bọn mình, sẽ không chịu ảnh hưởng từ người khác." Vân Tử Túc cười một tiếng, giọng nói vô cùng thản nhiên.
"Em cảm thấy anh là một người rất tốt."
Người bình thường chỉ cần đến gần khôi linh cũng sẽ thấy khó chịu, huống hồ là Hàn Dịch bị khôi linh quấn thân cả ngày. Trước kia ở Tu linh giới, Vân Tử Túc cũng chưa từng chú ý đến lí do khôi linh được sinh ra trên thân những người phàm ấy, nhưng cậu có thể khẳng định, bọn họ cũng không thật sự có suy nghĩ tàn ác.
Hàn Dịch cũng giống vậy.
Khôi linh sẽ phóng đại những mặt tối tăm u ám bên trong nội tâm người phàm, hễ anh nảy sinh ý định độc ác nào đó, liền sẽ trở thành chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-rot-cuoc-toi-cung-duoc-an-no/261481/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.