CHƯƠNG 45: THƯƠNG HẠI
Diệp Liễm không có ý định trở về, anh lúc này không thể rời xa Mạnh Niên, cách ra một giây cũng là sự dày vò.
Anh đã sớm dự đoán được hành vi của Tôn Phó Gia.
Giọng Diệp Liễm bình tĩnh: “Luật sư đã tìm ông ta rồi?”
Vương Dụ cười hì hì: “Đương nhiên rồi, nếu không thì sao ông ta lại sốt sắng đến mức chặn ngài chứ?”
“Trợ lý Vương?!!!”
Từ đằng xa, truyền đến tiếng kêu ngạc nhiên của Tôn Phó Gia.
Diệp Liễm lắng nghe điện thoại, nghe thấy giọng nói phiền phức của một người đàn ông th* d*c, từ xa đến gần, dần dần trở nên rõ ràng.
“Trợ lý Vương! Anh đang nói chuyện với Diệp tổng phải không? Diệp tổng! Diệp tổng, tôi là Tiểu Tôn đây…”
“Diệp tiên sinh! Xin lỗi Diệp tiên sinh, tôi thật sự có mắt như mù, xin ngài tha thứ cho tôi!”
“Xin ngài tha cho tôi đi Diệp tiên sinh!!”
“Diệp tiên sinh, ngài không thể gài bẫy tôi như vậy!”
Vương Dụ một tay đẩy Tôn Phó Gia ra, cười ôn hòa, vô tội nói: “Tổng giám đốc Tôn nói gì vậy, tiên sinh của chúng tôi không hề ép buộc ngài ký hợp đồng, giấy trắng mực đen, trước khi đặt bút ngài đã xem kỹ rồi, đúng không? Không ai ép buộc ngài cả.”
Tôn Phó Gia hận mình đã lơ là nhất thời mà sập bẫy: “Tôi…”
Lúc đó trợ lý còn nhắc nhở ông ta, hợp đồng trông có vấn đề, nhưng ông ta bị lợi ích khổng lồ làm choáng váng đầu óc, thả lỏng cảnh giác.
Vương Dụ cười nói: “Khi ký hợp đồng, tôi đã tái xác nhận với ngài nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ket-hon-ngay-ngay-nuong-chieu-em/4693278/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.